Không gian U Quang lại được mở ra lần nữa, trong một căn phòng ở thông đạo, một cánh cửa đá chậm rãi mở ra.
- Đại sư, đây chính là căn phòng tốt nhất trong Không gian U Quang.
Uông Kiệt vừa đẩy cửa vào vừa giới thiệu nói:
- Muốn sử dụng phòng này nhất định phải được Giáo Tông Bệ Hạ cho phép. Ha ha, trên thực tế là mấy trăm năm nay, cưa từng có người dùng qua chỗ này.
Doanh Thừa Phong đánh giá thế giới nhỏ một phương này, chậm rãi gật đầu.
Không Không gian U Quang, không ngờ lại là một chỗ địa hình sơn cố u tĩnh, hơn nữa, ở bên trong thung lũng còn có một dòng suối nhỏ thanh tĩnh róc rách, nước suối sạch sẽ mà trong suốt, có thể trực tiếp nhìn thấy cả lòng sông.
Trong suối nước có một ít cá nhỏ nhàn nhã lắc lư cái đuôi, sống cuộc sống yên tĩnh ở trong này.
Doanh Thừa Phong ngồi chồm hỗm xuống, vươn tay vào trong suối nhẹ nhàng lay động vài cái.
Có lẽ bởi vì không có ác ý nên cá nhỏ không những không chạy trốn, ngược lại còn chậm rãi bơi qua, trong đó có một ít con cá còn can đảm há miệng, nhẹ nhàng rỉa bàn tay của hắn.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, đứng lên vẫy tay cho khô nước. Cá nhỏ bên trong bị hoảng sợ, nhanh chóng bơi đi chỗ khác.
- Uông huynh, nơi này thật không tồi. Ha ha, ngươi đưa nơi này chia cho ta làm động phủ, không sợ có người chửi bới sau lưng sao?
Uông Kiệt khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077242/chuong-861.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.