- Hai yo, Hai yo…
Tiếng ký hiệu vang dội trong đám người vang lên, một cây Đại Lương lớn trong đám thợ thủ công dưới sự đồng tâm hiệp lực, thuận lợi dựng lên.
Xa xa, Doanh Thừa Phong lẳng lặng nhìn quanh, nhìn những thợ thủ công này ra sức kiến tạo đình viện mới, trong lòng có cảm xúc.
- Ai, đều là Thánh Chuỳ đại nhân kia không tốt, không ngờ lại làm cho trong nhà lung tung lộn xộn.
Âm thanh nghịch ngợm nhẹ nhàng vang lên bên tai của Doanh Thừa Phong, mùi thơm của trinh nữ lờ mờ kia bay vào mũi, khiến Doanh Thừa Phong bị một phen mê mẩn trong lòng.
- Hắc, người ta nói chuyện với ngươi, có nghe không?
Thẩm Ngọc Kỳ bất mãn hờn dỗi.
Doanh Thừa Phong vội vàng gật đầu, cười nói:
- Nghe thấy rồi, đương nhiên nghe thấy.
Hắn cười híp mắt nói:
- Cũ không mất đi, mới sẽ không đến. Nếu nhà này bị đổ rồi, chúng ta lại xây dựng một toà mới, ha ha, ta muốn xây dựng một toà còn tốt hơn cả trước đây.
Khuôn mặt kiều diễm như hoa kia của Thẩm Ngọc Kỳ lại đột ngột ảm đảm xuống, nàng nhẹ giọng nói:
- Hoá ra cái mới tốt hơn cái cũ sao?
Doanh Thừa Phong ngẩn ra, nhìn nét mặt của nàng, lập tức biết không được bình thường.
Nhẹ vỗ trán một cái, hắn nghiêm nét mặt nói:
- Vương Ngọc, ta nói là nhà, về phần người thì…
Hắn dừng lại, phỏng đoán.
Thẩm Ngọc Kỳ tuy quay đầu, nhưng hai lỗ tai nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077209/chuong-828.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.