Cánh cửa đóng chặt dần dần được mở ra, Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương lần lượt từ phía trong đi ra.
Mặc dù cái tiểu thế giới ở phía sau cánh cửa kia đã hoàn toàn thuộc về không gian của Doanh Thừa Phong rồi, nhưng khi đi ra hắn vẫn có chút cảm giác xấu hổ.
Bởi vì lúc này hết thảy mọi vật trên tiểu thế giới đều bị phá hủy hết, cảnh đẹp núi non hồ nước trước đây cũng không còn lại chút gì nữa.
- Leng keng…
Ngay tại khoảnh khắc lúc Doanh Thừa Phong mở cửa, ở ngoài vang lên một thanh âm kỳ dị.
Doanh Thừa Phong nao nao, trước kia khi hắn đi ra từ u quang không gian, cũng chưa từng gặp qua chuyện như vậy.
Tuy nhiên, thanh âm này vừa mới vang lên, vẻ mặt Doanh Thừa Phong và Kim Cương Vương liền hơi đổi, một luồng khí tức cực kỳ cường đại đang bay nhanh hướng về phía bọn hắn với tốc độ không gì có thể so sánh.
Cổ tay Kim Cương nhẹ vung, trong tay lập tức cầm đại côn màu kim.
Trước khi Doanh Thừa Phong rèn tạo cây côn này, đối với hết thảy thánh khí, Kim Cương Vương đều chẳng thèm ngó tới. Nhưng, kể từ khi y cùng khí linh của cây côn này hợp lực cùng nhau chống chọi lại uy năng thiên địa, quan hệ giữa thú và khí linh chúng nó lại đột nhiên tăng mạnh. Giờ đây, lúc nào Kim Cương Vương cũng cầm đại côn màu kim, cho dù trong thường ngày cũng rút nhỏ đại côn thành cỡ ngón cái, nắm ở trong lòng bàn tay.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077197/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.