- Thánh Khí?
Ngô lão gia dừng bước, quay đầu lại, bình tĩnh nói:
- Doanh Đại sư, tuy tài sản của Bổn tọa không được coi là giàu có nhưng số Thánh Khí mà ta có cũng không ít. Hi hi, nếu đem ra so sánh thì con quái thú này mới thật sự là vật quý hiếm.
Kim Cương Vương trợn tròn hai mắt, lại bắt đầu vùng vẫy thêm một lần nữa.
Nhưng sức mạnh của gã đã bị Ngô lão gia dùng mật pháp khóa chặt lại, không thể chống cự lại được nữa.
Đó chính là sự khác biệt lớn giữa Tước vị Cường giả và Vương cấp Cường giả.
Kim Cương Vương dựa vào sức mạnh thiên phú kỳ lạ của bản thân mình, thậm chí có thể đánh bại được Đại Công tước Cường giả nhưng lại không thể chống chọi lại được năng lượng của Vương cấp Cường giả.
Doanh Thừa Phong cúi đầu nhìn xuống, trầm giọng nói:
- Ngô lão gia, vậy ngài muốn ta lấy ra thứ gì để đổi lấy sự tự do của gã?
Ngô lão gia cười đáp lại:
- Thứ mà ta muốn, nhà ngươi không có đủ khả năng để có.
Kỳ thực thì lão ta vô cùng muốn có được Sơn Hà Đồ của Linh Vực mà Doanh Thừa Phong đang có trong tay. Nhưng Ngô lão gia lại càng hiểu rõ một điều rằng nếu như nói ra đề nghị này, Doanh Thừa Phong không những không đồng ý mà chính bản thân lão ta sẽ bị mọi người đàm tiếu chê cười.
Một con người thâm thúy tính toán như Ngô lão gia đương nhiên sẽ không dễ gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077192/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.