Doanh Thừa Phong điều khiển cho thạch ốc trở về chỗ cũ, hắn nhanh chóng rời khỏi thạch ốc đó với một tốc độ nhanh nhất có thể, đồng thời rẽ đông rẽ tây để tìm cho được một thạch ốc mới để chui vào, sau đó mới điều khiển cho thạch ốc của mình đến khu vực trung tâm.
Doanh Thừa Phong vừa mới có được một Long Tinh quý hiếm những lại không rời đi ngay.
Tuy hắn không biết giữa Cát Lợi Phi Nhĩ Đức và Ngao Đức Lạp có giao ước gì, nhưng nếu như đối phương đã nhận lầm người thì bất cứ lúc nào cũng có thể phát giác ra có điều gì bất ổn. Nếu như ngay lúc này mà Doanh Thừa Phong rời đi thì sẽ khó tránh khỏi việc khiến người khác nghi ngờ.
- Long Tinh, đưa Long Tinh cho ta.
Đan Lô Khí Linh đột nhiên reo lên.
Doanh Thừa Phong hơi ngây người hỏi:
- Cái gì?
- Long Tinh là báu vật của Long tộc. Cát Lợi Phi Nhĩ Đức chắc chắn sẽ có mật pháp để cảm nhận được sự tồn tại của nó.
Đan Lô Khí Linh nói thật nhanh:
- Hãy đặt Long Tinh trong cơ thể của ta, ta có thể che khuất được hào quang của nó.
Doanh Thừa Phong hơi biến sắc, nhanh chóng lấy Long Tinh ra đưa cho Đan Lô Khí Linh:
- Khí Linh huynh, ta đã từng tiếp xúc với Long Tinh, chắc hẳn sẽ lưu lại mùi hương gì đó trên người chứ.
Khứu giác của loài người và Long tộc hoàn toàn không giống nhau. Trong cùng một hoàn cảnh nhất định có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077184/chuong-803.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.