🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
DoanhThừa Phong chậm rãi gật đầu, hắn nói:
- Tiểu đệ cũng hiểu, nhưng điều khiến tiểu đệ kiêng kị chính là nếu đệ giết bọnchúng thì những người đứng phía sau họ sẽ có phản ứng thế nào?

Tiến vào Linh Vực chẳng qua là một vài kỵ sĩ mà thôi, theo điều tra của LinhTháp Chân Nhân, những kỵ sĩ đó mạnh nhất cũng chỉ là Tử Kim Cảnh, ngay cả mộtKỵ Sĩ Trưởng cấp tước vị cũng đều không có.


Nếu như không phải kiêng kị lực lượng đứng sau bọn chúng, chỉ cần hai ngườiLinh Tháp Chân Nhân và Võ lão đứng ra cũng có thể một mẻ bắt hết những ngườinày rồi. Nhưng ai cũng biết, những người này bất quá chỉ là những quân cờ docác ông lớn phái ra để dò đường mà thôi, cho dù có giết nhiều hơn nữa cũng chẳngthể làm ảnh hưởng đến đại cục.

Nếu vì vậy mà chọc giận những người khác thì ngay cả Doanh Thừa Phong cũngkhông dám chắc sẽ có hậu quả lớn đến nhường nào.

Khấu Nhuệ than nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh lão đệ, băn khoăn của ngươi đúng là không sai. Những con tốt thí đócũng không đáng kể, cho dù ngươi có giết hết chúng cũng không ảnh hưởng đến đạicục. Nhưng nếu làm cho lũ người đứng phía sau thẹn quá hóa giận thì đúng là mộthồi phiền toái lớn đó.

Doanh Thừa Phong trầm giọng, hỏi:
- Khấu lão ca, bọn họ sẽ đích thân ra tay sao?

Khấu Nhuệ không kìm nổi cười nói:
- Chuyện đó tuyệt đối không có khả năng, ha ha, cho dù bọn họ có quyền thế ngậptrời, nhưng cũng không dám quang minh chính đại ra tay với đệ tử giáo ta đâu.Ngươi vẫn là đoán tạo đại sư của Thánh Giáo, cho dù bọn họ có ngớ ngẩn cũngkhông có khả năng tự mình ra tay.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Chỉ cần bọn họ không tự mình ra tay thì tốt rồi.

Hắn cho dù có tự tin cỡ nào, cũng không mù quáng cho rằng mình có thể sánh vaivới Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ.

Khấu Nhuệ lặng lẽ cười, nói:
- Doanh lão đệ không nên khinh thường, cho dù bọn họ chỉ đang âm thầm mưu mô,nhưng cũng sẽ không để cho ngươi dễ chịu đâu.
Dừng một chút, lão chậm rãi nói:
- Ngươi cũng đừng quên những gì từng trải qua trong trường quyết đấu lần đó.

Doanh Thừa Phong khẽ rùng mình, hỏi:
- Khấu lão ca, việc này có liên quan với bọn chúng sao?

Tuy trong lòng hắn đã nghi ngờ từ lâu rồi, nhưng từ đầu đến cuối cũng không cóai đứng ra làm rõ việc này nên hắn cũng đành giả bộ hồ đồ.

Khấu Nhuệ cười lạnh, nói:
- Mặc dù không có chứng cớ nhưng làm sao có thể giấu được người có ý chứ.

Doanh Thừa Phong trầm mặc nửa ngày, hỏi:
- Khấu lão ca, ta nhớ rằng mỗi Thánh Điện đều có một thánh khí đứng đầu cần đạisư chúng ta giữ gìn đúng không?

- Đúng vậy!
Khấu Nhuệ gật đầu một cái, thở dài:
- Lão phu biết suy nghĩ của ngươi, nhưng ta phải nói cho ngươi biết, cách nàykhông được đâu.


Doanh Thừa Phong hơi giật mình hỏi:
- Vì sao?

- Bởi lòng người không đồng nhất.
Khấu Nhuệ nhẹ nhàng lắc đầu, nuối tiếc nói:
- Đoán Tạo Thánh Điện chúng ta nhìn qua tuy rằng thấy hòa thuận, nhưng mỗi mộtvị đoán tạo đại sư đều thân cận với một vị Kỵ Sĩ Vương khác nhau, không đồngnhất. Về cơ bản thì ngươi không đủ sức kêu gọi tập hợp hết tất cả đại sư.

Chân mày Doanh Thừa Phong cau lại, hắn vốn muốn lấy thân phận đoán tạo đại sưđi uy hiếp một vài kỵ sĩ vương, nhưng hiện tại điều này xem ra thuần túy chỉ làvọng tưởng.

Bên trong Thánh Giáo, cũng không phải chỉ riêng mình hắn là đại sư.

Muốn không chế hành động của hơn hai mươi vị đại sư, thì trừ phi là mệnh lệnhcủa Giáo Tông Bệ Hạ, còn nếu không thì ngay cả Nặc Y Nhĩ đại sư cũng không làmđược.

- Ai…
Doanh Thừa Phong bất đắc dĩ nói:
- Nói như vậy ta đành phải nhìn bọn họ quậy tung cả Linh Vực lên sao sao? Thậtlà ấm ức quá đi.

Khấu Nhuệ cười ha ha, nói:
- Doanh lão đệ, chỉ cần Linh Vực Sơn Hà Đồ vẫn còn nằm trong tay ngươi thì bấtluận họ có làm thế nào cũng đều khó có thể làm lay động địa vị của ngươi.

Doanh Thừa Phong cười khổ, nói:
- Chỉ có điều biết rõ sự tồn tại của những người này nhưng lại không cách nàotrừng phạt được, đó mới thực sự làm người ta cảm thấy phiền muộn

Khấu Nhuệ vung tay áo lên, nói:
- Cũng không hẳn là ngươi không thể làm gì được. Ha ha, ngẫu nhiên ra tay mộtlần, giết chết một đám, không cần giết hết, như vậy hẳn là thế lực sau lưng bọnchúng cũng sẽ không dám trở mặt.

Khóe miệng Doanh Thừa Phong hơi nhếch lên, trong lòng vẫn có chút tức giận.

Khấu Minh vẫn luôn trầm mặc, lúc này đột nhiên lên tiếng:
- Doanh đại sư, nếu như muốn đuổi bọn chúng đi, kỳ thật cũng có biện pháp.

Doanh Thừa Phong và Khấu Nhuệ đều sửng sốt, hai vị đoán tạo đại sư đồng thờidời ánh mắt về phía hắn.

Khấu Minh không sợ hãi chút nào, hắn cao giọng nói:
- Doanh đại sư, tuy kỵ sĩ vương trong Thánh Giáo có rất nhiều, nhưng thực sự cótư cách vô địch cũng chỉ vẻn vẹn có mười vị. Nếu ngài có được sự ủng hộ của bọnhọ, đưa đám kỵ sĩ dưới trướng bọn họ vào Linh Vực của ngươi thì cam đoan sẽkhông có ai đui mù mà dám xông vào Linh Vực nữa.

Khấu Nhuệ nhướng máy nói:
- Minh nhi, mời thần thì dễ, tiễn thần mới khó.

Khấu Minh khẽ mỉm cười, nói:
- Mười vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ kia đều được phong Linh Vực của riêng mình, chỉcần đại sư có thể trả giá làm cho bọn họ động tâm thì bọn họ cũng có thể vứt bỏcả thể diện đi đấy.

Trong lòng Doanh Thừa Phong cũng buông lỏng, người muốn lấy được Linh Vực SơnHà Đồ đều là những kỵ sĩ vương không có Sơn Hà Đồ, nhưng họ cũng có tư cách đểnắm giữ.

Hắn mặc dù là đoán tạo đại sư, nhưng căn cơ không sâu dày, muốn bằng lực lượngcủa chính mình mà đánh nhau với đám người như vậy, không khỏi có chút lực bấttòng tâm.

Nhưng nếu đổi lại là nhân vật nằm trong xếp hạng mười kỵ sĩ vương đứng đầu thìtình huống sẽ khác đi rất nhiều.

- Khấu Minh, theo ý kiến của ngươi, chúng ta nên tìm vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạnào?
Doanh Thừa Phong dừng một chút rồi nói:
- Ta hi vọng, cái giá phải trả cũng sẽ không lớn đến mức để chúng ta phải cảmthấy đau lòng.

Những kỵ sĩ đột nhiên xuất hiện ở Linh Vực tuy rằng làm cho người ta chán ghét,nhưng cũng không có nguy hiểm trí mạng, cho nên Doanh Thừa Phong cũng khôngnguyện ý trả giá lớn quá mức.

Khấu Minh khẽ mỉm cười, nói:
- Doanh đại sư, Ái Lệ Ti điện hạ cũng là một trong mười vị điện hạ đó.

Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, hắn chậm rãi gật đầu, nói:
- Ta hiểu rồi!

Nêú như phải mời một kỵ sĩ vương không quen biết ra tay, như vậy khẳng định sẽphải trả một cái giá rất lớn. Nhưng với Ái Lệ Ti điện hạ thì nhất định sẽ khôngnhư vậy.

Chưa cần nói đến việc trước kia Bá Vương xuất chiến vì Ái Lệ Ti, chỉ riêng việcđiện hạ đem tặng hoa hồng thiếu nữ là đã biết nàng cũng có ý tốt với Doanh ThừaPhong.

- Ha ha…
Doanh Thừa Phong buông lỏng tâm tình, nói:
- Ta cũng đã lâu không đi gặp Bá Vương rồi, không biết hắn được Ái Lệ Ti điệnhạ chỉ điểm đã tu luyện tới trình độ gì rồi.
Ánh mắt hắn đảo qua một lượt, cười dài nói:
- Khấu lão ca, Khấu huynh, các ngươi có muốn đi bái kiến Ái Lệ Ti điện hạ cùngta không?

Khấu Nhuệ và Khấu Minh là hai ông cháu, chênh nhau hẳn ba thế hệ.

Nhưng Doanh Thừa Phong lại xưng hô với bọn họ như cùng một thế hệ mà hai ngườikia cũng không để ý chút nào.

Đây chính là nét đặc sắc nhất của thế giới linh đạo, ở những nơi lấy thực lựclàm đầu, mọi người đều có quyền giao hữu riêng lẻ. Thực lực, thường còn đượcngười ta coi trọng hơn là vai vế, thân phận.

********

- Giá…Huuu.

Hai trước xe ngựa hoa lệ dừng trước hành cung của Ái Lệ Ti điện hạ.

Những võ sĩ đứng trước hành cung khi thấy hai chiếc xe ngựa tới đều cung kínhchạy ra chào đón và nhanh chóng đi bẩm báo tin tức.

Khi biết có hẳn hai vị đại sư cùng đến một lúc, thì ngay cả Ái Lệ Ti điện hạvới thân phận tôn quý cũng phải tự mình ra đón.

Hai bên vừa mới gặp mặt, đôi mắt Ái Lệ Ti liền lấp lánh chút tinh quang, nàngcười nói:
- Doanh đại sư, xin chúc mừng.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình:
- Sao cơ?

Ái Lệ Ti điện hạ nói:
- Doanh đại sư nhanh như vậy đã đột phá đến tước vị rồi, thật sự là đáng mừng.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, hình như việc mình thăng cấp rất dễ bịngười khác nhìn thấu thì phải.

Hắn ôm quyền thi lễ, nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, xin để ta giới thiệu một chút, vị này chính là người tùytùng mà ta mới thu nhận, Khấu Minh.

Khấu Minh đi theo Doanh Thừa Phong và Khấu Nhuệ tiến vào hành cung, lúc nàytiến lên phía trước một bước, hướng về phía Ái Lệ Ti thi lễ, nói:
- Bái kiến điện hạ.

Ánh mắt Ái Lệ Ti đảo qua ba người bọn họ, nói đầy thâm ý:
- Khấu Minh, ngươi rốt cục đã tìm được một người đáng để đi theo học hỏi, đâylà… may mắn của cả hai người các ngươi đó.

Khấu Minh cười rạng rỡ:
- Đa tạ điện hạ.

Doanh Thừa Phong kì quái hỏi:
- Điện hạ, ngài cũng biết Khấu Minh sao?

Ái Lệ Ti mỉm cười nói:
- Khấu Minh từng tham gia chiến đấu dưới trướng của ta, thực lực của hắn kinhngười, chiến đấu rất dũng mãnh, ta đã nhiều lần muốn sắc phong chức Kỵ SĩTrưởng dưới trướng của ta cho hắn, nhưng hắn vẫn một mực không đáp ứng. Ha ha,Doanh đại sư lần này có lẽ đã nhặt được bảo bối rồi đó.

Doanh Thừa Phong cười tươi rạng rỡ, quả nhiên đúng như dự đoán của hắn, KhấuMinh cũng không phải là một tước vị cường nhân bình thường.

Ái Lệ Ti thu hồi nụ cười, nàng nói:
- Doanh đại sư, lần này ngươi đến là muốn gặp Bá Vương sao?

Doanh Thừa Phong gật đầu, nói:
- Bá Vương hiện giờ thế nào rồi?

- Biểu hiện của hắn rất tốt.
Lời của Ái Lệ Ti điện hạ làm cho Doanh Thừa Phong an tâm.
- Khi linh thú thành thánh và ngưng tụ hạt nhân thì phần lớn đều ngưng tụ rahạt nhân cấp 3, nhưng Bá Vương lại ngưng tụ ra hạt nhân dạng mặt phẳng, hơn nữanội tình cũng rất sâu, vượt xa những gì bổn tọa tưởng tượng.
Nàng gật đầu, nói:
- Hơn nữa Doanh đại sư còn rèn Thiên Kị Cự Phủ nhị chuyển cho hắn, ta tin rằng,trong cuộc tranh đấu giữa các linh thú lần này, Bá Vương tuyệt đối có thể tiếnvào nhóm mười người mạnh nhất.

Doanh Thừa Phong thở phào một hơi, nói:
- Đều là nhờ có sự chỉ điểm của ngài, xin đa tạ.

Ái Lệ Ti lắc đầu, cười nói:
- Doanh đại sư khách khí rồi, hẳn là ta phải tạ ơn ngươi mới đúng chứ.

Trong lòng Doanh Thừa Phong vừa động, trên mặt lại hiện ra một tia phức tạp, mởmiệng muốn nói rồi lại thôi.

Ái Lệ Ti điện hạ kì quái hỏi:
- Doanh đại sư, ngài có tâm sự gì sao?

Doanh Thừa Phong giả vờ giả vịt thở dài một tiếng, nói:
- Quả thật có một việc, làm cho tại hạ rất phiền lòng.

- Ồ, nếu đại sư có việc thì đừng ngại, cứ nói ra đi.
Ái Lệ Ti điện hạ mỉm cười nói.


Doanh Thừa Phong buồn rầu nói:
- Điện hạ, trong Linh Vực được phong cho ta gần đây có một đám kỵ sĩ không biếttừ đâu đến. Bọn chúng tới Linh Vực hô mưa gọi gió, làm ta phiền lòng vô cùng.

Hai mắt Ái Lệ Ti ngưng tụ, trên mặt dần dần lộ ra nét cười như có như không.

Sắc mặt Doanh Thừa Phong ửng đỏ, hắn đương nhiên biết một chút tâm tư đó củamình sẽ không thể gạt được vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ này.

Ái Lệ Ti liếc mắt nhìn ba người bọn một cái, nói:
- Khấu đại sư, ngài cũng vì chuyện này mà đến sao?

Khấu Nhuệ không chút do dự nói:
- Khấu Minh nếu đã trở thành người tùy tùng của Doanh đại sư thì tất nhiên lãophu cũng không thể ngồi yên rồi.

Đây là lần đầu tiên hắn quang minh chính đại lên tiếng ủng hộ Doanh Thừa Phongtrước mặt người khác, khiến Doanh Thừa Phong có chút cảm động. Tuy nhiên DoanhThừa Phong cũng hiểu được kỳ thực đây chỉ là trao đổi lợi ích, cũng có thể nóiKhấu Nhuệ đang bỏ vốn đầu tư mà thôi, khác hoàn toàn với tình cảm hắn dành choPhong Huống và Võ lão.

Ái Lệ Ti do dự một chút, đột nhiên mỉm cười nói:
- Doanh đại sư, ta có một điều kiện trao đổi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.