🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
-Ầm…

Một tiếng vang nhỏ vang lên trong Đan Lô, trên mặt của Doanh Thừa Phong cũnghiện lên nụ cười đắc ý.

Hai tay của hắn bắt đầu chuyển động nhanh, mà từ trong động tác của hắn, Minhlinh châm trong Đan Lô cũng chuyển động nhanh như tia chớp, và để lại một đạoĐạo Linh Vân trên Thánh khí đã được rèn thành hình kia.

Nửa canh giờ sau, Doanh Thừa Phong rốt cục cũng ngừng lại động tác, hắn nhẹnhàng vung tay lên, đậy nắp Đan Lô lại, một tia sáng từ giữa Đan Lô bay ra, rơivào trong bàn tay hắn.

Đây là một kiện Thánh giáp màu trắng rực rỡ, mang trong mình hai loại năng lựcBí văn, cho dù thế nào cũng có thể coi đây là một bảo vật thượng phẩm.

Đương nhiên, trong Thánh giáp này cũng không có khả năng sinh ra Khí linh, cũngkhông có khả năng hấp dẫn Thiên Kỵ Lực hùng mạnh.

Lật qua lật lại nhìn một hồi lâu, Doanh Thừa Phong mới hài lòng gật đầu mộtcái.

Hắn thu Thánh giáp vào, cuối cùng cũng đứng dậy, đẩy cửa đi ra.

Ngoài phòng rèn, có hai nô bộc đang cung kính đứng chờ, vừa thấy Doanh ThừaPhong đi ra, mắt hai người bọn họ lập tức sáng lên.

Thực lực tương đương của hai người này không phải là tầm thường, đều có được tuvi của Tử Kim Cảnh. Nếu không phải suy xét trên lĩnh vực thực chiến, mà chỉ đơnthuần suy xét về cảnh giới tu hành, thì cũng là nhân vật ngang tầm với DoanhThừa Phong rồi.

Nhưng đáng tiếc là, địa vị lúc này của hai bên lại chênh lệch một trời một vực.

Hai người này vẻ mặt tươi cười, nói:
- Chúc mừng Doanh đại sư xuất quan.

Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nói:
- Khấu đại sư bảo hai người đợi ở đây sao?

- Vâng.
Hai người đó cung kính cúi đầu, nói:
- Là Khấu đại sư phân phó, chỉ cần ngài xuất quan, thì bọn tôi lập tức đi thôngbáo.

Doanh Thừa Phong bất đắc dĩ than nhẹ, không biết tại sao Khấu đại sư lại quantâm đến việc hắn rèn Thánh khí đến vậy.

Tuy nhiên, những Thánh khí mà hắn rèn nên lần này mặc dù không có vật Thiên Kỵ,nhưng cũng không thiếu thứ tốt. Hơn nữa, về cơ bản những thứ này hắn đều khôngcần đến, cho dù Khấu Nhuệ không đến tìm hắn thì hắn cũng đến tìm ông ta.

Trầm ngâm một chút, Doanh Thừa Phong nói:
- Khấu Nhuệ đại sư ở đâu? Dẫn ta qua đó!

Hai người kia nghe vậy thì mừng rỡ, lúc trước Khấu Nhuệ đại sư chỉ giao phó,một khi Doanh Thừa Phong xuất quan thì bọn họ phải đến thông báo cho ông ta,nhưng hiện giờ Doanh đại sư lại tự mình đến, bọn họ tất nhiên cũng sẽ được khenthưởng.

Nơm nớp lo sợ, dẫn đường hết sức cẩn thận, hai người họ cuối cùng cũng dẫn DoanhThừa Phong đến được chỗ ở của Khấu Nhuệ.

Cùng điện Huyền Không ở Thánh Điện rèn khí nhìn thì không lớn, nhưng bên tronglại có huyền cơ khác.

Chỗ ở của Khấu Nhuệ là một trang viên lớn, diện tích nơi này lớn hơn rất nhiềuso với đáy thấp nhất của cung điện.

Cũng chỉ có tông giáo như Quang Minh Thánh giáo mới có thể mở một không gianlớn như vậy bên trong cung điện.

Nghe nói Doanh Thừa Phong đến thăm, Khấu Nhuệ lập tức ra đón, trên mặt ông tatràn đầy vẻ tươi cười, nói:
- Doanh đại sư, ngươi bế quan đã một tháng nay, chắc đã rèn được không ít đồtốt nhỉ!

Sau khi Khấu Nhuệ đến tận nơi đòi hỏi Thánh khí, Doanh Thừa Phong liền lập tứcbế quan mở Đan lô rèn khí, tính đến nay đã là một tháng rồi. Vì thế tất nhiênsẽ giao ra vài đồ vật tốt.

Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, theo Khấu Nhuệ tiến vào sảnh chính, vững vàngđặt túi không gian trước mặt ông ta.

Ánh mắt Khấu Nhuệ sáng lên, ông ta có chút vội vàng mở túi không gian ra, quétqua thần niệm ở bên trong. Sau đó, trên mặt ông ta liền lộ ra một tia kinh hãi,nói:
- Doanh đại sư, làm việc thật là nhanh!

Bên trong túi không gian thậm chí có đến hơn hai mươi kiện Thánh khí, mà trongđó khiến cho người ta kinh ngạc nhất là, trong đó lại có một bộ đồ Thánh khí.

Giá trị của bộ đồ Thánh khí so ra còn có giá hơn cả một kiện Thánh khí thôngthường. Một khi rèn được bộ đồ này, thì tổ hợp uy năng phóng thích ra tuyệt đốilà dũng mãnh không gì sánh nổi.

Khấu Nhuệ có ánh mắt vô cùng sắc bén, vừa nhìn thấy hình dáng của bộ đồ này thìcũng biết được là thời gian qua Doanh Thừa Phong cũng không hề lười biếng.

Doanh Thừa Phong khẽ thở dài, nói:
- Khấu đại sư, tốc độ của vãn bối có hơi nhanh một chút, nhưng xác suất thànhcông lại thấp.

Khấu Nhuệ ồ một tiếng, bất động thanh sắc, hỏi:
- Xác suất thành công của ngươi là bao nhiêu?

Doanh Thừa Phong cảm thán, nói:
- Trước kia có nhiều thời gian thì vãn bối có thể từ từ chế tác, cho nên xácsuất thành công là chín phần (90%). Nhưng một tháng vừa qua, vì đuổi theo tốcđộ, mà xác suất thành công rớt xuống chỉ còn bảy phần (70%). Haiz, thật sự làkhông hiệu quả tí nào.

Vẻ mặt Khấu Nhuệ rõ ràng co quắp lại một chút, trong lòng thầm mắng.

“Bảy phần…”

Tại sao mà tốc độ rèn nhanh như vậy, mà xác suất thành công vẫn có thể đạt đếnbảy phần? Tên tiểu quái vật này, hắn thế nào mà lại làm được như vậy?

Giờ khắc này, ông ta thậm chí còn có chút hoài nghi, những thứ chứa trong túikhông gian này, đến tột cùng là Thánh khí hay là Linh khí đây.

Nhìn bộ dạng thở ngắn thở dài của Doanh Thừa Phong, Khấu Nhuệ có chút buồn bực.

Cho dù các đại sư lúc tiến hành rèn Thánh khí, phần lớn cũng chỉ có thể duy trìxác suất thành công là năm phần (50%) mà thôi.

Hơn nữa, đó còn là thành quả sau khi bọn họ chuẩn bị hết sức tỉ mỉ mới có được.

Nếu giống như Doanh Thừa Phong, trong thời gian một tháng ngắn ngủi mà có thểrèn ra được nhiều Thánh khí như vậy, thì xác suất thành công của bọn họ chỉ sợlà chỉ còn chưa đến ba phần ấy chứ.

Có lẽ, cũng chỉ có Nặc Y Nhĩ đại sư mới có được xác suất thành công và tốc độrèn khí là có thể phân cao thấp được với Doanh Thừa Phong.

Nhưng mà, ông ta cũng không biết rằng, lúc Doanh Thừa Phong bế quan cũng rấtkhổ tâm. Lúc rèn khí, âm thầm động tay động chân ở phía sau, lúc đó mới có thểkhống chế xác suất thành công của minh giảm thấp xuống được bảy phần.

Bởi vì hắn hết sức nghi ngờ, nếu hắn có thể duy trì xác suất thành công là mộttrăm phần trăm, phỏng chừng sẽ có người tìm tới tận cửa để cùng hắn đàm luậnrồi.

Doanh Thừa Phong cười ha hả, nhìn Khấu Nhuệ, nói:
- Khấu đại sư, Thánh khí đó là ta hiến cho tông môn đấy, không biết số lượngnhư vậy đã đủ quy định của năm nay chưa?

Khấu Nhuệ à một tiếng, ông ta kiểm tra lại một lần nữa, rồi nói:
- Doanh đại sư, như này là đủ rồi, hơn nữa còn dư một ít rồi.
Dừng một chút, thở dài:
- Xem ra Doanh đại sư vừa tiến vào tông môn đã hoàn toàn thích ứng được rồi.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:
- Cái gì?

Khấu Nhuệ cười ha hả, nói:
- Những đại sư rèn khí chúng ta trên cơ bản đều dùng một tháng đầu để hoànthành nhiệm vụ mà tông môn phân cho, thời gian còn lại thì chúng ta có thể tựmình tu luyện.
Nụ cười trên mặt ông ta dường như có chút hứng thú:
- Những đồ vật do chính mình rèn ra, có thể bán lại cho nhà kho của Tông môn,cũng có thể chọn cách bán tháo ra ngoài.

Doanh Thừa Phong sửng sốt hồi lâu, nói:
- Những đại sư khác đều như vậy sao?

- Đương nhiên.
Khấu Nhuệ chậm rãi nói:
- Đãi ngộ của Thánh giáo chúng ta với những cao thủ đại sư tương đối rộng rãi,tuy nhiên…
Ông ta nhìn Doanh Thừa Phong, có phần thâm ý mà nói tiếp:
- Cho dù không muốn giao những Thánh khí cho nhà kho của Tông môn, thì chúng tacũng hy vọng có thể tận dụng hết khả năng ưu tiên cấp cho những cao thủ trongTông môn sử dụng.

Mắt Doanh Thừa Phong đảo một vòng, lập tức sáng tỏ.

Đại sư rèn khí trong Thánh điện phần lớn đều là chiêu dụ từ những người bênngoài vào, lòng trung thành của bọn họ đối với Thánh giáo có bao nhiêu phầnthật sự là không thể biết được.

Nhiệm vụ rèn khí phải hoàn thành hàng năm với Tông môn tuy rằng không ít, nhưngđối với những người như bọn họ mà nói, cũng chẳng phải là áp lực gì cả. Chonên, những đại sư đó đều nguyện ý gia nhập vào Quang Minh Thánh giáo.

Bởi vì cái gọi là dưới bóng đại thụ được hưởng bóng mát chính là ở trong này,bọn họ chỉ cần bỏ ra một chút tâm sức là có thể hoàn thành nhiệm vụ, thời giancòn lại thì hoàn toàn do mình sắp xếp rồi.

Mà những đồ vật họ rèn ra cực kỳ hùng mạnh, nếu đưa đến nhà kho của Tông môn,giá trị thu được lại kém hơn nhiều so với việc tự mình bán ra ngoài. Cho nên,Thánh khí vẫn được bán khá nhiều ra bên ngoài.

Quang Minh Thánh giáo đúng là không ép buộc bọn họ, nhưng cũng luôn hi vọng bọnhọ ưu tiên chiếu cố đến các đệ tử của Tông môn. Chuyện nhỏ như vậy, phần đôngđại sư đều vui vẻ mà phối hợp.

Gật nhẹ đầu, Doanh Thừa Phong cười nói:
- Khấu đại sư yên tâm, nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài mà!

Nét cười trên mặt Khấu Nhuệ tươi như hoa, nói chuyện với người thông minh thậtlà hiệu quả.

Thu lại các đồ vật, ông ta lấy ra một khối giao cho Doanh Thừa Phong, nói:
- Từ nay về sau, vật này sẽ là của ngươi, những Thánh khí này của ngươi sẽ đượcniêm phong cất vào nhà kho. Khi nào muốn dùng thì cứ nói.

Doanh Thừa Phong cười ha ha nhận lấy, hắn cũng không đi kiểm tra, bởi vì hắnbiết trong chuyện này, Khấu Nhuệ tuyệt đối sẽ không gian lận.

Những thứ là của mình, ông ta nhất định sẽ tranh thủ cho mình.

Đứng dậy, Doanh Thừa Phong thi lễ, nói:
- Khấu đại sư, nếu đã giao nhận xong, vậy vãn bối xin cáo lui trước!

Khấu Nhuệ khẽ gật đầu. Bỗng nhiên, nhớ ra cái gì đó, nói:
- Doanh đại sư, ngươi còn muốn tiếp tục rèn khí nữa sao?

- Đúng vậy.
Doanh Thừa Phong không hề giấu diếm, nói:
- Vãn bối vẫn còn mấy món bảo vật chưa rèn xong, cho nên muốn đi thử lại mộtchút.

Khấu Nhuệ liên tục gật đầu, rốt cục cũng phần nào hiểu được tại sao tên tiểu tửnày lại có năng lực rèn khí cường đại như vậy.

Bởi vì đối với việc rèn khí, hắn có một thái độ si mê không thể giải thíchđược. Mấy ngày nay, thời gian Doanh Thừa Phong ở trong phòng rèn khí còn nhiềuhơn thời gian ở những nơi khác cộng lại nhiều.

- Ha ha
Khấu Nhuệ cười khan hai tiếng, nói:
- Doanh đại sư, có một việc mà lần trước ta quên chưa nói.

Doanh Thừa Phong trầm giọng, nói:
- Xin chỉ giáo!

Khấu Nhuệ gật đầu, nói:
- Doanh đại sư, với năng lực hiện tại của ngươi, kỳ thật có thể thuê một khônggian u quang. Nếu ngươi muốn rèn đồ Thiên Kỵ, tốt nhất là nên đến chỗ đó.

Doanh Thừa Phong có chút giật mình, nói:
- Không gian u quang là cái gì?

Khấu Nhuệ giải thích nói:
- Không gian u quang là một tiểu không gian hoàn toàn tách biệt, ở trong khônggian này, có lượng lớn nguyên khí của trời đất, rất có lợi đối với việc rènLinh khí. Hơn nữa…
Ông ta đè thấp âm thanh, nói tiếp:
- Nếu trong lúc vô ý rèn ra được đồ Thiên Kỵ, vậy thì Thiên Kỵ Lực cũng chỉ tànsát được ở trong không gian đó, mà không thể tràn ra ngoài ít nào.

Doanh Thừa Phong sửng sốt một lúc, sau đó tim đập thình thịch, nói:
- Khấu đại sư, ý ngài là, nếu vãn bối rèn ra Thiên Kỵ Thánh khí, vậy thì ngoàita ra, sẽ không ai biết được nữa ư?

- Đúng vậy!
Khấu Nhuệ mỉm cười, nói:
- Nếu không như vậy, thì chúng ta có nhiều đại sư như thế này, nếu mỗi người, khirèn Thiên Kỵ Thánh khí đều đưa tới Thiên Kỵ lôi vân, vậy chẳng phải Thánh giáochúng ta chẳng có ngày nào được bình an rồi.

Doanh Thừa Phong mừng rỡ, hắn gật mạnh đầu, nhưng lại có chút bất mãn nói:
- Khấu đại sư, tại sao ngài không nói sớm chứ?

Khấu Nhuệ cười ha ha, nói:
- Muốn thuê không gian u quang, nhất định phải rèn ra năm kiện Thiên Kỵ Thánhkhí trở lên, hoặc là rèn ra được ít nhất một kiện nhị vòng Thiên Kỵ Thánh khí.
Ông ta cười ha hả mà nói:
- Trước đây, các đại sư khác muốn rèn ra được nhị vòng Thiên Kỵ Thánh khí thìít nhất cũng phải cần đến mấy tháng cơ, vì thế lão phu cũng quên mất.

Doanh Thừa Phong mấp máy môi, thật là hết chỗ nói rồi.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.