-Roẹt, roẹt, roẹt…
Những tiếng quỷ dị vang lên, những nhánh dây màu đen không ngừng bị Bá Vươngbức đứt. Nhưng nó cũng không ngừng sinh trưởng, hơn nữa tốc độ lại cực kỳnhanh, rõ ràng vượt qua tốc độ của Bá Vương. Chỉ trong chớp mắt, chúng đã lantới trên sống lưng Bá Vương.
Còn Thượng Kiệt đứng ở một bên cười điên cuồng. Giờ phút này, trong đôi mắt củacon tuấn mã dưới háng y cũng chớp động lên một tia đen nhánh.
Doanh Thừa Phong lạnh lùng nhìn. Tuy lúc này Bá Vương đang rơi vào hoàn cảnhxấu, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị những nhánh dây màu đen này baophủ, nhưng hắn cũng không hoang mang chút nào.
Đột nhiên, tiếng cười của Thượng Kiệt chợt tắt. Y hung tợn nói:
- Doanh Thừa Phong, hôm nay sẽ là ngày chết của ngươi. Ngươi còn có lời gì trăntrối thì mau nói ra đi.
Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, nói:
- Nơi này là Quang Minh thánh giáo, ngươi thi triển lực hắc ám, không sợ bịThánh giáo trừng phạt sao?
- Trừng phạt.
Trên mặt Thượng Kiệt hiện lên vẻ oán độc, nói:
- Ta vì vương giả điện hả mà vào sinh ra tử, chinh phạt khắp nơi, suốt hai trămnăm chiến đấu mới thăng tiến tước vị. Trong hai trăm năm này, để lập được chiếncông hiển hách vì Thánh giáo, ta đã phải ở bên bờ sinh tử rất nhiều lần.
Dừng một chút, y nghiến răng nghiến lợi nói tiếp:
- Nhưng kết quả thì sao? Chỉ vì đã đắc tội một đại sư nho nhỏ là ngươi mà ta bịvương đô từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077087/chuong-706.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.