Saumột khắc, Doanh Thừa Phong thu tay lại mà đứng.
Khi hắn thu hồi chân khí và tinh thần lực trong một khắc này, hơi thở kỳ dịtrên người lập tức biến mất không thấy.
Khấu đại sư và các vị tước vị linh sư không hẹn mà cùng lắc đầu, nếu có thể,bọn họ luôn muốn quan sát thêm.
Nhưng, bọn họ cũng đều biết, đó là việc tuyệt không khả năng.
Một vị Hồng Bào Linh Sư tước vị thấp giọng nói: - Khấu đại sư, đây là thủ pháp gì?
Trong âm thanh của hắn tràn đầy ngạc nhiên thán phục, loại thủ pháp này bìnhsinh hắn tuyệt đối hiếm thấy.
Khấu đại sư hơi giật mình, hắn khẽ vuốt râu dài, trong lòng thầm nghĩ: “Bố làmsao biết đây là thủ pháp gì.” Chỉ có điều, lấy danh vọng và địa vị của lão nhângia ông ta ở trong Rèn Thánh điện, những lời này bất kể như thế nào đều là nóikhông ra.
Ho nhẹ một tiếng, Khấu đại sư trầm giọng nói: - Đây là độc môn kế thừa bí pháp Doanh Thừa Phong đạt được, các ngươi lo quansát là được.
- Vâng.
Mọi người đồng loạt lên tiếng, đều là cực kỳ tiếc nuối.
Độc môn bí pháp là tuyệt học của mỗi một Linh Sư, bọn họ cho dù là muốn họctập, cũng vạn không khả năng.
Đương nhiên, nếu là bắt Doanh Thừa Phong lại, gia tăng nghiêm ngặt tra hỏi, cólẽ cũng có thể tìm hiểu được một phần. Nhưng, sau lưng Doanh Thừa Phong chínhlà Thánh nữ điện.
Vừa nghĩ tới Thánh nữ điện được Quang Minh chi thần đặc biệt ân sủng kia, bọnhọ lập tức chặt đứt ý nghĩ này từ đáy lòng.
Bởi vì bọn họ biết, nếu bởi vì bọn họ mà khiến rèn đại sư tương lai Doanh ThừaPhong này bị thương, như vậy Thánh nữ điện hạ chắc chắn sẽ làm cho bọn họ sốngkhông bằng chết.
Đến thời khắc này, cho dù là người trước đó cực kỳ khinh miệt Doanh Thừa Phong,không thừa nhận cũng không được, ranh con này đúng là có được thiên phú trởthành rèn đại sư.
Doanh Thừa Phong mở hai mắt, nhẹ nhàng mở nắp ra, từ trong lấy ra một cặp bảovệ tay.
Trong các trang bị trên người kỵ sĩ, phần bảo vệ tay không thể nghi ngờ là dụngcụ phòng hộ tốt nhất.
Tuy nhiên, lấy tu vi của Tử Kim Cảnh để rèn thánh khí tước vị cấp, như vậy chodù thứ hắn rèn là một đôi bảo vệ tay đơn giản nhất cũng như cũ làm cho người takinh ngạc thán phục.
Khấu đại sư hơi hơi gật đầu. Giơ tay nhận lấy phần bảo vệ tay, đưa vào trong đómột cỗ chân khí. Lập tức, một đạo hào quang cự đại trong phần bảo vệ tay phóngra.
Ngay sau đó, tất cả hào quang ngưng tụ, biến thành một hình người thân cao sáuthước.
Tại nơi hào quang ngưng tụ trong tay hình người lại là một thanh song thủ đạikiếm.
Đôi mắt Khấu đại sư sáng ngời, hắn khẽ quát một tiếng, cổ tay vừa lật đã lấy ramột thanh trường kiếm, hướng quang nhân kia chém tới. Quang nhân đưa lên đạikiếm trong tay đón đỡ. Lúc hai kiếm chạm nhau, phát ra tiếng va đập trong trẻodễ nghe.
Sắc mặt của mọi người khẽ biến, ánh mắt mọi người đều chăm chú nhìn tới đạikiếm trong tay quang nhân.
Bọn họ kinh ngạc phát hiện, qua một kích này, với một đạo lực lượng do quangminh ngưng tụ này, đại kiếm vẫn không gãy, chỉ là bị thủng một lỗ thôi.
Khấu đại sư là nhân vật bậc nào, lão lấy ra trường kiếm dữ dội sắc bén, nhưnglại không thể chặt đứt quang minh đại kiếm.
Hào quang lóe ra, hào quang trên kiếm như nước, chỉ trong chớp mắt lỗ thủng nhonhỏ này đã biến mất.
- Tốt, tốt tốt.
Khấu đại sư hơi nheo hai mắt, hắn thu hồi chân khí, quang nhân kia lập tức tanbiến.
Gật đầu thật mạnh một cái, Khấu đại sư trầm giọng nói: - Bí văn thánh khí tước vị trung phẩm, không tệ, thật sự rất tốt.
Ánh mắt của mọi người đồng loạt dặt trên người của Doanh Thừa Phong, đặc biệtmười hai vị tham gia khảo hạch tước vị Linh Sư kia, vẻ mặt lại lúc đỏ lúctrắng.
Tuổi của bọn họ lớn hơn Doanh Thừa Phong không biết bao nhiêu, tu vi lại mộttrời một vực.
Nhưng, Doanh Thừa Phong ở rèn chi đạo vốn có thực lực, so với bọn họ mạnh mẽhơn rất nhiều, làm cho bọn họ đều có cảm giác vô cùng xấu hổ.
Khấu đại sư chăm chú nhìn Doanh Thừa Phong, chậm rãi nói: - Doanh Thừa Phong, hiện tại lão phu tuyên bố, ngươi đã là tước vị Rèn Sư củaRèn Thánh Điện.
Doanh Thừa Phong hai mắt sáng ngời, nói: - Đa tạ Khấu đại sư.
Khấu đại sư mang mỉm cười vui vẻ trên mặt, nói: - Doanh Thừa Phong, ngươi còn muốn tiếp tục khảo hạch không?
Những lời này vừa ra, sắc mặt của mọi người cũng thay đổi, cho dù là các tướcvị linh sư biết nội tình, lúc này cũng đều tim đập như sấm.
Doanh Thừa Phong ngẩng đầu lên, trầm giọng nói: - Xin hỏi Khấu đại sư, tước vị Linh Sư có thể kế thừa Linh Vực Sơn Hà Đồ không?
Khấu đại sư trầm ngâm một lát, nói: - Nếu Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ còn sống, có thể chỉ định tước vị Linh Sư kế thừa.
Doanh Thừa Phong nhướn mày, trong lòng thầm than, tước vị Rèn Linh Sư quả nhiênvẫn là không đủ.
Tuy nhiên, hắn cũng không có nổi giận, mà tiếp tục hỏi: - Nếu là kỵ sĩ Vương đại nhân mất?
- Nếu là mất, dĩ nhiên là không thể chỉ định rồi. Khấu đại sư liếc mắt nhìn hắn một cái thật sâu, thở dài một tiếng, chậm rãinói: - Lão phu hiểu.
Hắn xoay người, phân phó nói: - Đến, gõ vang thánh chuông cho ta.
Các vị áo Hồng Bào Linh Sư sắc mặt đại biến, một người vội vàng nói: - Khấu đại sư, thánh chuông há có thể dễ dàng khua vang.
Khấu đại sư hừ nhẹ một tiếng, nói: - Ngu ngốc, có người muốn tiến hành đại sư khảo hạch, đương nhiên phải gõ vangthánh chuông, làm cho đám lão bất tử này đều xuất quan chứng kiến.
- Tê tê tê…
Một mảnh hút khí vang lên.
Tuy rằng tước vị Linh Sư biết rõ nội tình, nhưng ở trong Rèn Thánh điện, nhữngngười bình thường kia vẫn là không biết gì.
Một vị Hồng Bào Linh Sư lắp bắp mà nói: - Khấu đại sư, ai, ai... phải khảo hạch đại sư?
Khấu đại sư chỉ vào Doanh Thừa Phong, nói: - Hỏi thừa, ngoại trừ tiểu tử không biết tự lượng sức mình này ra, còn có ngườinào có kiên quyết này.
Ánh mắt của mọi người lại lần nữa rơi xuống trên người của Doanh Thừa Phong,tuy nhiên lúc này đây, những ánh mắt này đã không còn là hâm mộ và kính sợ, màlà trở nên cổ quái không nói ra được.
※※※※
- Đông, đông, đông…
Tiếng chuông vang dội rền vang, từ phía chân trời truyền đi ra ngoài.
Mỗi một tòa trong Thánh điện đều có thánh chuông, không được tùy tiện gõ vang.Nhưng, một khi gõ vang, liền đại biểu trong Thánh điện này có đại sự phát sinh.
Trong một khắc khi tiếng chuông ngay tại Rèn Thánh Điện vang lên, vô số ánh mắtlập tức nhìn qua.
Nhưng, ngoại trừ cường nhân trong Rèn Thánh điện ra, những người còn lại dù chocó quan tâm, cũng không dễ dàng đến thăm.
Trong Thánh nữ điện, Văn Tinh hai tay nắm lẫn nhau. Ánh mắt lấp lánh. Trongmiệng lẩm bẩm.
Thánh nữ điện hạ trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc, lầu bầu nói: - Không ngờ thông qua được khảo hạch tước vị Linh Sư, thật sự là một thiên tài.Ai. Đáng tiếc...
Trong Kỵ sĩ vương Thánh điện, một đạo thanh âm bất đắc dĩ vang lên: - Một người vừa mới thăng tiến Tử Kim Cảnh Linh Sư, không ngờ thông qua đượckhảo hạch tước vị Rèn Linh Sư. Rất giỏi.
- Hừ, vận may của hắn đến đây cũng chấm dứt rồi. Người còn lại cười lạnh nói.
Ngao Tông than nhẹ một tiếng, nói: - Kẻ này có dũng khí và nhuệ khí vô thượng, tiền đồ sau này không thể đo lườngđược. Ai, nếu không phải Linh Vực Sơn Hà Đồ liên quan đến con đường thành thầnta đã chờ đợi ngày sau, lão phu thật đúng là không muốn trở mặt cùng hắn.
- Ha hả, Ngao huynh, ngươi hiện tại muốn rút lui, đã không còn kịp rồi. Thanh âm buồn rười rượi vang lên: - Mọi người vẫn là lo lắng nhiều một chút xem sau khi đạt được Sơn Hà Đồ, phảicùng kẻ này ở chung như thế nào đi.
Tất cả mọi người đều trầm xuống, vừa nghĩ tới ngày sau phải kết xuống thâm cừucùng nhân vật như vậy, bọn họ liền đều cảm thấy đầu đau muốn nứt.
Bỗng nhiên, một đạo lãnh thanh của Băng Băng vang lên: - Các vị, nếu hắn thật sự trở thành Thánh Điện đại sư.
- Không có khả năng. Mấy đạo thanh âm gần như đồng thời vang lên: - Muốn trở thành Thánh Điện đại sư, nhất định phải rèn ra Thiên Kỵ linh khí. Hahả, ở bên trong Thánh Vực, muốn rèn ra Thiên Kỵ Thánh Khí, lấy tu vi của ngườinày, tuyệt không có khả năng.
- Thật sao... Nữ đạo sinh kia chậm rãi nói: - Hy vọng như thế.
Vài vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ liếc mắt lẫn nhau một cái, không hiểu sao, tronglòng của bọn họ vậy mà dâng lên chút ưu phiền.
Mơ hồ, bọn họ cũng có chút bận tâm.
“Tiểu tử này, chẳng lẽ còn tạo kỳ tích sao?”
※※※※
Bên trong Rèn thánh điện, hơn mười vị ăn vận khác nhau từ các tầng lầu và cácphòng khác nhau đi ra.
Trên mặt của bọn họ phần lớn mang vẻ giận dữ mơ hồ, mà phàm là chỗ bọn họ điqua, cho dù là các Hồng Bào Linh Sư, đều là cung kính khoanh tay, đến thở cũngkhông dám thở mạnh.
- Chuyện gì mà lại dám gõ vang thánh chuông. Hừ, thánh khí của lão phu mắt thấysẽ đại công cáo thành, chẳng lẽ không thể gõ lại trễ một chút sao. Thanh âm hùng hổ truyền vào đại điện, một lão già tóc hoa râm, nhưng tinh thầnquắc thước vọt vào.
Lại là mấy người đi vào, bọn họ hoặc là trầm mặc không nói, hoặc là miệng đầyoán giận, rõ ràng chính là tâm tình khó chịu tới cực điểm.
Doanh Thừa Phong yên lặng nhìn, ở trong Rèn Thánh điện, phục sức mỗi người bấtđồng, là đại biểu cho địa vị bất đồng.
Ngoại trừ thủ hộ kỵ sĩ và người hầu ra, Linh Sư chính thức đều là mặc hồng bào.
Đương nhiên, áo choàng màu đỏ nhạt và màu đỏ chót cũng là phân biệt Rèn LinhSư bình thường và Rèn Linh Sư tước vị.
Tuy nhiên, các đại sư tôn kính nhất trong Rèn Thánh điện này, trang phục trênngười bọn họ cũng là không có bất kỳ yêu cầu. Trong hơn mười người này, ngay cảđại hán mặc đồ ngủ nữ tính, và cởi bỏ cánh tay đều có.
Nếu không phải đã sớm đoán được thân phận của bọn họ, Doanh Thừa Phong tuyệtđối không thể tưởng được thân phận chân thật của những người này.
Khấu đại sư nhướn mày, nói: - Các vị, tháng này là lão phu phụ trách xử lý sự vụ của Thánh Điện, nếu gõvang thánh chuông, tự nhiên là có lời muốn nói.
Hơn mười người kia nhìn nhau, lão già lúc nãy cười ha ha, nói: - Khấu Nhuệ, chuyện gì, ngươi liền nói thẳng đi, chỉ cần không phải bắt lão phuthay phiên công việc cho ngươi, cái gì cũng xử lý được.
Khấu đại sư tức giận nhìn hắn một cái, trầm giọng nói: - Hiện tại, có người muốn tiến hành khảo hạch rèn đại sư, cho nên lão phu mờicác ngươi đến làm chứng.
- Cái gì?
Vài người đồng thời kêu lên, trong đôi mắt của bọn họ có sợ hãi lẫn vui mừng,nói: - Là ai gặp được cơ duyên. Là Ngọc Huyền Tử, Độn Minh, hay là Sử Mật Tư."
Ở trong Rèn Thánh điện, cũng có vài vị tước vị Linh Sư hàng đầu, được công nhậncó có thể trở thành ứng cử viên đại sư, cho nên bọn họ liền nói ra một cách tựnhiên.
Khấu đại sư hơi hơi lắc đầu, lấy tay chỉ Doanh Thừa Phong, nói: - Là hắn.
Hơn mười đạo ánh mắt lập tức rơi xuống trên người của Doanh Thừa Phong, sau nửangày, vài người đồng thời quay đầu, nổi giận nói: -Khấu Nhuệ, ngươi nói đùa gì thế.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]