Khấuđại sư đang đi phía trước thì chậm dần lại, Doanh Thừa Phong đi theo phía sauhắn cũng trong lòng thầm nhủ: “Vị cường giả cấp đại sư này chắc có lời muốn nóivới mình.”
Chốc lát sau, Khấu đại sư quả nhiên mở miệng nói: - Doanh Thừa Phong, Linh Vực Sơn Hà Đồ kia đối với ngươi thật sự trọng yếu nhưvậy sao?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hắn làm thế nào cũng không ngờ, Khấu đại sư đithẳng vào vấn đề không chút che giấu. Tuy nhiên hắn cũng biết, lúc này tuyệtđối không được lùi bước.
Cúi đầu, Doanh Thừa Phong không chút do dự mà nói: - Tiền bối, Linh Vực này là gia hương vãn bối, vãn bối tuyệt đối không để choquê hương của mình bị người khác chiếm làm của riêng.
Đất phong ở Linh Vực chẳng khác nào tài sản riêng của Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ, hắnmuốn ở trong đất phong làm bất cứ chuyện gì đều là hợp pháp. Cho dù hắn hạ lệnhgiết tất cả mọi người trong đất phong, cũng không có bất kỳ điều luật nào giángtội hắn. Mà cha mẹ, huynh đệ, thân nhân cùng những người có quan hệ mật thiếtvới Doanh Thừa Phong đều sinh sống trong Linh Vực, muốn hắn giao quyền nắm LinhVực trong tay ra, đó là việc tuyệt không có khả năng.
Khấu đại sư hơi cau mày, nói: - Ngươi có thể đem thân nhân đón đến trong Rèn Thánh Điện, hoặc là ở lại LinhVực. Hắn nhìn Doanh Thừa Phong nghiêm nghị nói: - Ta cam đoan, bất kể là vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ nào thừa kế Linh Vực Sơn Hà Đồcũng sẽ không động tới thân hữu của ngươi.
Lấy thân phận và địa vị của lão, nếu hứa hẹn đến mức này, tất nhiên sẽ dồn hếttâm sức để thực hiện.
Nhưng Doanh Thừa Phong trầm ngâm một lát, vẫn là cười khổ nói: - Đa tạ ý tốt của tiền bối, nhưng vãn bối vẫn muốn đọ sức, đánh cược một lần.
Kỳ thực, Doanh Thừa Phong cũng tin tưởng, chỉ cần Khấu đại sư mở miệng, như vậybất kể vị Kỵ Sĩ Vương nào chiếm được Linh Vực Sơn Hà Đồ cũng đều phải nể mặthắn.
Nhưng vấn đề là Doanh Thừa Phong ở trong Linh Vực phải chiếu cố quá nhiềungười.
Thân hữu của hắn tuy rằng không nhiều lắm, nhưng còn Khí Đạo Tông thì sao, LinhĐạo Thánh Đường thì sao.
Linh Tháp chân nhân và Hứa phu nhân đối với hắn vô cùng tốt. Hắn dù thế nàocũng không thể khoanh tay đứng nhìn. Mà một khi Linh Vực đổi chủ, như vậy thếlực của Linh Đạo Thánh Đường nhất định sẽ lọt vào trọng điểm tiến công, đến khihoàn toàn diệt vong.
Đây là kết quà tất nhiên sau khi luân chuyển quyền lực. Bởi vì bất cứ kẻ nàocũng không thể chấp nhận trong phạm vi thế lực của mình tồn tại một quái vậtlớn như Linh Đạo Thánh Đường.
Cho nên lúc này Doanh Thừa Phong cũng không có đường lui.
Khấu đại sư than nhẹ một tiếng, nói: - Cuộc đời lão phu đã thấy vô số kể Rèn thiên tài, nhưng nếu nói về thiên phúvà phát huy thực tiễn, ngươi tuyệt đối là số một. Lão hơi nheo hai mắt, nói: - Muốn trở thành Rèn đại sư, cũng không phải dựa vào cố gắng đơn thuần mà cóthể đạt được, nếu không có thiên phú cực tốt, như vậy tất cả chỉ là nói suông.Mà ngươi… Quả thật có thiên phú như vậy.
Sau khi cùng Khấu đại sư gặp mặt, đây là lần đầu tiên lão thừa nhận năng lựccủa Doanh Thừa Phong.
Trong lòng Doanh Thừa Phong ấm áp, nói: - Đa tạ Khấu đại sư.
Khoát tay áo, Khấu đại sư tiếp tục nói: - Tuy nhiên, ngươi hiện tại quá trẻ tuổi. Lão lắc đầu nói: - Nếu ngươi ở Rèn Thánh Điện khổ tu mười năm. Lão phu tất nhiên có thể giúpngươi tăng thực lực và nâng cấp tước vị. Khi đó, ngươi có lẽ thực có khả năngrèn ra Thiên Kỵ linh khí.
Trong lòng Doanh Thừa Phong giật mình, lên cấp cường nhân tước vị không phảichỉ dựa vào lĩnh ngộ của chính mình sao. Nhưng nghe Khấu đại sư ngụ ý, hình nhưcó đường tắt khác.
Khấu đại sư nghiêm nghị nói: - Người thanh niên, có đôi khi buông xuống một thứ ngược lại lại giúp ngươi lấyđược nhiều hơn. Lão tình ý sâu xa nói: - Ngươi suy nghĩ kỹ một chút đi.
Tuy lão tận mắt thấy được thiên phú của Doanh Thừa Phong, cũng vì cảnh giới ThiênNhân Hợp Nhất cùng thủ pháp khắc chữ thần kỳ kia mà cảm thấy khiếp sợ, nhưnglão vẫn không tin tiểu tử này có thể rèn ra Thiên Kỵ linh khí.
Bởi vì đây là Thánh Vực, ở Thánh Vực xuất hiện vật Thiên Kỵ cũng tuyệt khôngthể so sánh với Linh Vực bình thường.
Qua nhiều thế hệ tới nay, không có người nào lúc còn ở Tử Kim Cảnh có thể đạtthành tựu vô thượng này.
Doanh Thừa Phong do dự một chút, hướng Khấu đại sư khom người thật thấp, nói: - Đa tạ đại sư quan tâm nhưng vãn bối đã quyết định.
Nhỉn cặp mắt kiên nghị kia của Doanh Thừa Phong, Khấu đại sư thở dài một tiếng,trên mặt hiện lên một nụ cười khổ.
Có khả năng đạt thành Rèn đại sư, đều là hạng người tâm chí kiên định, một khiđã nhận định việc gì, sẽ kiên định không đổi, tiêu sái mà làm.
Đây là một chuyện tốt, nhưng đôi lúc cũng là một chuyện xấu.
Bây giờ Doanh Thừa Phong kiên trì thực ra là đang cùng Kỵ Sĩ Vương Điện Hạkhông ngừng đối nghịch.
Nếu như hắn đồng ý từ bỏ Linh Vực Sơn Hà Đồ, như vậy Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ nhấtđịnh sẽ đền bù cho hắn thật nhiều, đối với thăng tiến ngày sau của hắn sẽ cựckì tốt.
Nhưng khi hắn kiên trì đến phút cuối, vẫn như cũ không thể đạt được danh hiệuđại sư, vậy thì đến lúc từ bỏ Linh Vực Sơn Hà Đồ sẽ cùng vị Kỵ Sĩ Vương Điện Hạđạt được quyền thừa kế Linh Vực Sơn Hà Đồ kết mối thù đến chết không thể hóagiải.
Tuy nói Rèn Thánh Điện bảo vệ, dưới sự che chở của Quang Minh thần, Kỵ Sĩ VươngĐiện Hạ tuyệt đối không dám mưu hại tính mạng của hắn, nhưng thân hữu của hắntrong Linh Vực này nhất định sẽ lọt vào cuộc thanh trừ quy mô lớn, vì thế khiếncho thù hận song phương khắc sâu hơn.
Hơn nữa, một khi Doanh Thừa Phong thất bại, sẽ khó mà tránh khỏi đủ loại cảmxúc tiêu cực, sẽ trở thành chướng ngại lớn nhất cho việc tấn thăng đại sư ngàysau.
Lúc này kiên trì, tuyệt đối là hại nhiều hơn lợi.
Sau khi trầm ngâm thật lâu, Khấu đại sư đột ngột nói: - Doanh Thừa Phong, ngươi có biết vì sao nhóm Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ đó biết rõngươi có thiên phú trở thành đại sư vẫn trăm phương nghìn kế thu Linh Vực SơnHà Đồ không.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, vấn đề này hắn đã sớm nghĩ tới rồi.
Địa vị của Rèn Đại Sư ở trong Quang Minh Thánh Giáo cực kì tôn quý, căn bảnkhông hề thua kém Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ.
Theo lý mà nói, những Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ đó nếu biết rõ Doanh Thừa Phong có thểtrở thành Rèn Đại Sư, vậy liền không nên trăm phương nghìn kế đoạt Linh Vực SơnHà Đồ từ trong tay hắn như vậy.
Suy cho cùng, sống chết đắc tội một người có thể trở thành Rèn Đại Sư tương laicũng không phải là một việc làm sáng suốt.
Thế nhưng những Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ đó vẫn làm như vậy.
Tuy rằng bọn họ cũng không làm hại tính mạng của hắn, ngay cả phái đi mười vịkỵ sĩ trong Kỵ Sĩ Luyện Ngục cũng chỉ muốn nhốt hắn một năm, và lúc gặp KimCương Vương, tình nguyện bỏ mạng cũng muốn bảo vệ sự an toàn của hắn. Nhưng bọnhọ vẫn ra sức mưu tính đối với Linh Vực Sơn Hà Đồ.
Suy nghĩ một lát, Doanh Thừa Phong trầm giọng nói: - Vãn bối không biết, xin đại sư chỉ điểm.
Khấu đại sư khẽ thở dài: - Bọn họ tu luyện đến kỵ sĩ vương đã là cực hạn người phàm có thể đạt đến. Cònmuốn tiến lên một bước, thì là lĩnh vực của thần linh. Ha hả, muốn thành thần,biết bao khó khăn, mà Linh Vực Sơn Hà Đồ cũng là một đường tắt.
Doanh Thừa Phong hai mắt sáng ngời, hắn như thoáng chút suy nghĩ gật đầu.
Thế lực cùng thực lực của bản thân mà nhóm kỵ sĩ vương đó nắm giữ đều đã đạtđến tình trạng đỉnh cao trong đời. Như vậy, lúc bọn họ muốn tiếp tục nâng cao,sẽ phải làm sao…
Tại thời khắc này, trong lòng Doanh Thừa Phong mơ hồ có chút phát lạnh.
Nếu như mình lúc này thật sự trở thành Thánh Điện Rèn Đại Sư, cắt dứt tưởngniệm của bọn kỵ sĩ vương bọn chúng. Những tên gia hỏa hùng mạnh đó sẽ thật sựcam tâm từ bỏ sao.
Khấu đại sư trầm lặng nói: - Ngươi đã quyết định, lão phu sẽ không khuyên nữa. Tuy nhiên, bất kể kết quảcuối cùng như thế nào, ngươi đều phải… tự giải quyết ổn thỏa.
Gật đầu thật mạnh một cái, Doanh Thừa Phong nắm chặt hai nắm tay, và trong lòngcũng nảy ra một quyết định quan trọng nhất.
Thực lực. Người có thực lực mạnh mẽ mới bảo đảm hết thảy, hắn phải thăng tiến tướcvị, như thế mới có lực tự vệ.
Sau một khắc, Khấu đại sư đưa hắn tiến vào một căn điện ở bên cạnh.
Căn điện này vậy mà là một phòng rèn, tuy nhiên, mỗi một khối khu vực ở đây lớnhơn mấy lần so với hậu điện, hơn nữa, Doanh Thừa Phong còn chú ý tới, tại trongphòng rèn thật lớn này, nồng độ thiên địa linh lực dường như càng nồng đậm thêmrất nhiều so với bên ngoài.
Rèn linh khí trong điều kiện này, xác suất thành công sẽ cao hơn ba thành trởlên.
Xoay chuyển ánh mắt, Doanh Thừa Phong lập tức thấy hơn mười người.
Những người này đều ở trong khu vực riêng tĩnh tọa, mà ở trước người bọn họ, cóthêm một lò rèn phẩm giai cực cao.
Tuy rắng không thể sử dụng tinh thần lực tra xét, nhưng sau khi cảm ứng đượclinh lực tràn ngập xung quanh những lò rèn, Doanh Thừa Phong liền hoảng sợ pháthiện, những lò rèn này vậy mà đều đạt đến cấp độ tước vị, linh khí phẩm chấtđặc thù.
Lò luyện đan hắn lấy được từ trong chiến trường cổ tuy rằng có linh khí, nhưngtrong bộ phận lò đan lại có vết rách rất nhỏ, hẳn là bị một ít tổn thương rấtkhó chữa trị, cho nên lò luyện đan lai lịch khó lường kia chỉ là đặc thù linhkhí Tử Kim Cấp.
Lúc này, nhìn hơn mười lò rèn cấp tước vị này, ngay cả trong lòng Doanh ThừaPhong cũng nhịn không được nổi lên một tia tham niệm.
- Khấu đại sư.
Vài vị Hồng bào Linh Sư không hẹn mà cùng xông tới, bọn họ hướng về Khấu đại sưcung kính hành lễ.
Khấu đại sư gật đầu một cái nói: - Tiến độ thế nào?
Trong đó một vị nam tử mặc hồng bào rõ ràng là đứng đầu mọi người, hắn nói: - Các linh sư tước vị đã rèn nửa ngày, còn một ngày nữa, có lẽ sẽ có người hoànthành tác phẩm.
Tước vị linh khí và Tử Kim Cảnh linh khí khác xa nhau, cho dù là một món tướcvị linh khí kém nhất, lúc rèn cần có thời gian nhiều hơn rất nhiều so với TửKim Cảnh linh khí.
Vì vậy cho đến tận lúc này, các tước vị linh sư này đều chưa có tác phẩm hoànthành.
Khấu đại sư gật đầu, đột nhiên trầm giọng nói: - Doanh Thừa Phong, ngươi đi xuống chọn một khu vực, bắt đầu rèn đi.
Sau khi đến Điện này, giọng điệu và thần thái của Khấu đại sư trở lại bìnhthường, tựa như cùng hắn nói chuyện dọc đường là một người khác.
Doanh Thừa Phong đương nhiên hiểu được, đây là do Khấu đại sư hoàn toàn khôngmuốn đắc tội nhóm kỵ sĩ vương.
Rèn Thánh Điện và Kỵ Sĩ Vương Thánh Điện tuy rằng thuộc hai hệ thống hoàn toànkhác nhau, nhưng nếu nói trong này không có tai mắt của Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ,Doanh Thừa Phong tuyệt đối không tin.
Hướng về Khấu đại sư hơi hơi thi lễ, Doanh Thừa Phong đáp một tiếng, đi xuốngphía dưới.
Bọn họ tất nhiên có thể nhận ra, ranh con này chẳng qua là một Tử Kim Cảnhthôi, nhưng thấy hứng thú của Khấu đại sư, không ngờ là muốn cho hắn tham giakhảo hạch tước vị Rèn Linh Sư.
Cũng may là có Khấu đại sư đưa đường đồng thời lên tiếng, nếu không, sớm đã cóngười mắng đuổi đi ra.
Hồng bào nam tử đứng đầu do dự một chút, đang định mở miệng, Khấu đại sư nhưnglà khoát tay chặn lại, nói: - An tâm một chút, chớ vội, hãy chờ xem.
- Vâng.
Mọi người không còn cách nào, đành yên lặng theo dõi kỳ biến, nhưng trong lònglại tràn ngập tò mò đối với thiếu niên này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]