-Khí linh huynh, mời ra đi.
Một đạo khói trắng chớp lên, Đan Lô Khí Linh lờ lững chậm rãi hiện thân. Nó hítmột hơi thật sâu rồi gật đầu rất hài lòng:
- Doanh Thừa Phong, bổn tọa vẫn tưởng phải chờ mấy chục năm nữa mới có thể theongươi đến Thánh Vực, hắc hắc, không ngờ nhanh như vậy ngươi đã đến Thánh Vựcrồi, haizz, cũng không biết là phúc hay họa đây.
Doanh Thừa Phong thoáng ngẩn người, nói:
- Xin được chỉ giáo.
Đan Lô Khí Linh lên giọng nói:
- Nếu như ngươi khổ tu ở Linh Vực, khi tinh thần lực và chân khí đều đạt đến TửKim Cảnh đỉnh phong rồi lại đột ngột tiến vào Thánh Vực, như vậy thì sẽ có khảnăng gặp được cơ duyên mà lập tức đề thăng tước vị.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, hắn lập tức nhớ đến Văn Tinh lúc trước đãtừng nói qua, để hắn sau khi tấn thăng lên Tử Kim Cảnh đỉnh phong mới tiến nhậpThánh Vực tìm nàng.
Thì ra Văn Tinh đã sớm dự liệu được chuyện này, chỉ có điều tu vi Doanh ThừaPhong lúc đó thấp kém, khoảng cách đến Tử Kim Cảnh xa lơ xa lắc, Văn Tinh đươngnhiên cũng sẽ không chỉ ra điều này.
Đan Lô Khí Linh lắc lắc đầu một lúc rồi lại nói:
- Tuy nhiên, tiến vào Thánh Vực sớm cũng là có chỗ tốt. Ít nhất là trong quátrình tích lũy sẽ tiết kiệm được lượng lớn thời gian, đến lúc đó tương tự cũngcó thể đột phá cơ duyên thôi.
Doanh Thừa Phong thoáng lặng đi rồi bật cười khanh khách nói:
- Khí Linh huynh, nói như vậy tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077052/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.