Hai cự thú bạo phát ra tiếng rống đinh tai nhức óc.
Đây là tín hiệu khiêu khích và cảnh cáo, hai cự thú tràn đầy ác ý đối với mườimột ánh sáng từ trên cao bay xuống.
Mười kỵ sĩ cảm giác được khí tức khủng bố của hai cự thú, sắc mặt bất giác thayđổi. Nhưng bọn chúng gia nhập đoàn kỵ sĩ, đi theo Kỵ Sĩ Vương chinh chiến nhiềunăm, mỗi người đều là cường giả hùng mạnh. Lúc này, tinh thần bọn chúng khôngloạn, nữ kỵ sĩ cao giọng quát: - Doanh Thừa Phong, chúng ta cam đoan không tổn thương ngươi, không cần phảixuống dưới đó.
Mấy người còn lại cũng cao giọng la hét, thậm chí còn có người lấy danh nghĩacủa Quang Minh Chi Thần để thề thốt.
Khi những Kỵ Sĩ Vương phái bọn chúng đi, có hạ lệnh hạn chế tự do người nàytrong một năm, đồng thời phải bảo đảm an toàn tính mạng cho hắn.
Thợ rèn Thiên Chi chính là báu vật mà Thần ánh sáng ban tặng thánh giáo, cho dùlà Kỵ Sĩ Vương cũng không dám mưu hại tính mạng Doanh Thừa Phong.
Điều bọn chúng muốn, chính là vây khốn hắn ở chỗ này, đợi sau khi hội nghị SơnHà Đồ Linh Vực đổi chủ, còn phải đưa hắn rời khỏi luyện ngục kỵ sĩ một cáchbình an.
Cho nên, cho dù bọn chúng đều tử trận tại nơi này, cũng không thể để Doanh ThừaPhong mất mạng. Nếu không, chờ đợi bọn chúng sẽ là những tai họa ngập trời.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong không thèm nghe những lời của bọn chúng, trườngkiếm Hàn Băng biến thành ánh chớp, vọt tới trước người hai cự thú.
Đây là một quái thú kim cương và một quái thú Bát Trảo.
Trong ghi chép của luyện ngục kỵ sĩ, không hề có sự tồn tại của hai loại quáithú này. Nhưng, vào thời khắc nguy cấp này, không ai đi truy xét xem hai quáithú này sinh ra như thế nào. Mười kỵ sĩ phóng hết tốc độ, một người trong bọnchúng không biết đã sử dụng phương pháp bạo phát năng lượng gì, giống như saobăng vọt qua Doanh Thừa Phong.
Tuy nhiên, đó không phải là một việc tốt.
Ngay khi tên đó vượt qua Doanh Thừa Phong, một quyền thật lớn đã đập tới ầm ầm.
Kim Cương Vương cao hơn ba trượng, nếu duỗi thẳng cánh tay sẽ hơn bốn trượng.Lúc này, cánh tay khủng bố mang theo sức mạnh khó tin ầm ầm lướt tới.
Tên kỵ sĩ thầm kêu khổ, đối mặt với một quyền khủng bố, hắn lại không dám nétránh.
Bởi vì phía sau hắn chính là cái tên Doanh Thừa Phong không biết sống chết. Nếunhư gã tránh né khiến Doanh Thừa Phong chết dưới một quyền này, nhất định Kỵ SĩVương sẽ không do dự mà giết chết gã, hơn nữa còn liên lụy đến người nhà.
Hét lớn một tiếng. Hắn lấy ra một cái khiên lớn từ sau lưng.
Đây là một cái khiên kỵ sĩ rất lớn. Sau khi chắn kín toàn bộ người gã, đồngthời trên tấm khiên tách ra sức mạnh ánh sáng mãnh liệt, khiến cả người gã đềuđược ánh sáng bao phủ. Tại thời khắc này, gã giống như thần linh phóng thích raánh sáng vô cùng lớn.
Có điều, tất cả những nỗ lực đó đều tan thành mây khói sau đòn tấn công của KimCương Vương lên tấm khiên.
"Oanh..."
Sau một tiếng nổ long trời lở đất, tất cả ánh sáng liền vỡ tan. Ngay cả phíatrên tấm khiên kiên cố cũng xuất hiện nhiều khe hở, sau đó, tấm khiên văng mạnhvề sau, đập vào người này, thân thể gã giống như bao cát bay thật xa.
Không ngờ sức mạnh Kim Cương Vương lại bá đạo như thế, thật sự không thể tinnổi, cho dù là quang minh hộ thể, cũng không thể chống lại một quyền ẩn chứasức mạnh vô tận.
Trong số những cường giả cùng cấp bậc, chắc chắn Kim Cương Vương là kẻ vô địch.
Thân hình của Doanh Thừa Phong linh hoạt chuyển hướng ở giữa không trung. Lậptức tránh được người này, tiếp tục bay xuống dưới.
Đồng thời, một âm thanh nhỏ truyền vào tai hai cự thú: - Giả vờ tấn công ta, đuổi cùng giết tận bọn chúng.
Lập tức đôi mắt Kim Cương Vương và Bát Trảo quái thú sáng lên.
"Hô..."
Thân thể cao lớn của Bát Trảo chuyển động tức thì, nó vốn là một loài bò sátthật lớn, nằm sấp trên mặt đất giống như một con cá sấu thật lớn. Nhưng lúcnày, tám bàn chân đồng thời khẽ đẩy, vồ tới nhanh như ánh chớp.
Tốc độ của nó rất nhanh. Giống như một trận gió bão thổi qua người Doanh ThừaPhong.
Trong lòng thất kinh, Doanh Thừa Phong phát hiện, dường như tốc độ của Bát Trảonhanh hơn so với trong Động Tiên, nó bổ nhào về phía trước vừa hung mãnh tànnhẫn lại nhanh như ánh chớp, nếu không đề phòng, chưa chắc hắn có thể né tránhđược.
- Cẩn thận. Đột nhiên nữ kỵ sĩ hét lên một tiếng.
Tuy nhiên, tất cả đều đã muộn.
Bát Trảo mở miệng to khủng bố ra. Lập tức cắn vào đầu người kỵ sĩ vừa bị KimCương Vương đánh bay.
"Đùng..."
Giống như một ngụm cắn nát dưa hấu, máu tươi chảy ròng ròng, tên kỵ sĩ đầu lìakhỏi cổ.
Bọn kỵ sĩ tới chỗ này, có lẽ muốn che dấu khuôn mặt, cho nên bọn chúng đều độinón che mặt.
Áo giáp kỵ sĩ trên người bọn chúng đều là linh giáp cấp tử kim, tuy không phảilà siêu phẩm, nhưng ít nhất cũng là bảo vật thượng phẩm. Nhưng, dưới hàm răngsắc nhọn của Bát Trảo, linh giáp kiên cố chỉ giống như tờ giấy, không có nửaphần tác dụng bảo vệ.
Cái tên kỵ sĩ xui xẻo đã bị giết chết trong nháy mắt bởi hai cự thú liên thủ.
- Không.
Vài tên kỵ sĩ quát to, đôi mắt bọn chúng đều toát ra vẻ phẫn nộ điên cuồng, khítức trên người tăng vọt, phóng xuất ánh sáng, đồng thời tấn công về phía BátTrảo.
Tuy trong đám kỵ sĩ có cạnh tranh, hơn nữa do quan hệ ngang bằng giữa các Kỵ SĩVương, cho nên bọn chúng đều không tốt lành gì. Tuy nhiên, khi một đồng bọn bịquái thú kết liễu sinh mạng bằng cách này, trong lòng bọn chúng cũng có cảmgiác tiếc thương.
Trong lúc này này, mọi người bị khơi dậy hận thù cùng chung kẻ địch, các loạiLinh Binh toàn lực hướng tới Bát Trảo.
"Oanh."
Bát Trảo một ngụm cắn đứt đầu kỵ sĩ, đang muốn hấp thụ linh lực vô chủ khổng lồtrên người tên đó, mà không nghĩ đến tai họa đang từ trên cao giáng xuống, rấtnhiều tia sáng đánh trúng vào thân thể cao lớn của nó.
Tuy rằng nó là thú Tinh Linh hàng đầu, nhưng tiếp nhận nhiều đòn tấn công củacường giả cùng cấp bậc như vậy cũng khó có thể chịu đựng.
Thân thể của nó văng về phía sau, đập mạnh lên mặt đất.
Nham thạch màu đỏ sậm cứng rắn dưới thân nó bị đập thành bột phấn, thân thể củanó lún sâu xuống dưới đất.
"Gừ."
Bát Trảo rống lên hung bạo vô cùng, nó bật dậy, lay động thân hình, bùn đất rơixuống lả tả, hung quang trong mắt văng khắp nơi, khí tức điên cuồng tăng vọt.
Thân là thú Tinh Linh hàng đầu. Tác oai tác quái trong Động Tiên, ngoại trừ bịKim Cương Vương ức hiếp, không có bất cứ sinh vật nào có thể đánh nó thảm hạinhư thế.
Lúc này, nó bị kích phát thú tính, lân giáp toàn thân khuếch trương, sát khítràn ngập không ai bì nổi.
Chín kỵ sĩ còn lại cùng hít một hơi khí lạnh, đây là loại quái thú gì, da thịtlại kiên cố đến mức này. Ngay cả bọn chúng hợp lực cũng không thể giết chết.Hơn nữa nhìn bộ dáng nhơn nhơn của nó. Dường như một kích vừa rồi không hềkhiến nó bị tổn thương gì.
Chẳng lẽ, đây là một con quái thú tước vị.
Tuy nhiên, quy luật luyện ngục kỵ sĩ hết sức kỳ quái.
Một khi có người hoặc quái thú có thể đột phá tới tước vị. Cho dù không muốnrời đi cũng không được.
Chậm nhất là trong một ngày, thăng tiến tước vị thành công thì nhất định sẽ bịsức mạnh quy luật đẩy ra ngoài, điều này không bao giờ có ngoại lệ.
Cho nên. Quái thú này chỉ có thể là Tử Kim Cảnh biến chứng.
- Ha ha ha. Kim Cương Vương phát ra tiếng cười nhạo vô cùng khó nghe.
Thực lực hai bọn chúng đã đạt đỉnh cao Tử Kim Cảnh từ lâu, nhưng ở trong ĐộngTiên, cho dù tu vi cao tới đâu, cũng không thể đột phá bước cuối cùng.
Nhưng, vô số năm tu luyện cũng không uổng phí, chúng nó càng ngày càng lớnmạnh, đã kiên cố hơn so với linh khí cùng cấp bậc rất nhiều.
Chúng nó là trường hợp đặc biệt của thế giới tu hành, giống như có thể đột phátới tước vị từ lâu, nhưng lại áp chế tu vi ở Tử Kim Cảnh. Và rèn luyện khôngngừng.
Trải qua vô số năm tháng, nó sẽ hùng mạnh đáng sợ giống như linh khí.
Đây là một phương pháp tu luyện vô cùng hiếm thấy, gần như không có ai làm nhưvậy. Nhưng Kim Cương Vương và Bát Trảo bị giới hạn bởi môi trường, không thểkhông làm như vậy.
Chín tên kỵ sỹ đỉnh cao hợp lực tấn công, đủ để nghiền nát tất cả quái thú cùngcấp bậc. Nhưng gặp phải Kim Cương Vương và Bát Trảo, chỉ có thể tổn thương rấtnhỏ, muốn giết chết bọn chúng. Tuyệt đối không phải một việc dễ dàng.
Ngồi xổm hai chân, trên đùi mọc lên từng đám mụn nhọt trông gớm ghiếc, tất cảgân xanh nổi lên do đang tích tụ sức mạnh.
Kim Cương Vương hét lớn một tiếng, thân thể giống như mũi tên bay lên khôngtrung.
Những người được Kỵ Sĩ Vương phái tới đây truy tìm tung tích Doanh Thừa Phongđều là những tinh anh trong số kỵ sĩ. Trên người bọn chúng đều có dị bảo hoặclà kỹ năng khiến bọn chúng có thể bay lượn trong thời gian ngắn.
Nếu không, bọn chúng sẽ không thể truy đuổi Doanh Thừa Phong khi hắn thi triểngbí pháp Đoạn Tầng Điệp Gia.
Tuy nhiên. Dù sao bọn chúng cũng không phải cường giả tước vị, lại không đượcTrí Linh trợ giúp, trong khi bay lượn không thể làm theo ý mình.
Bất kể là Bát Trảo hay là Kim Cương Vương nhảy lên, đều nhanh như tia chớp,không phải tất cả mọi người đều có thể né tránh.
Vươn cánh tay to lớn thô ráp ra, liền tóm chặt cổ chân một kỵ sĩ.
Tên kỵ sĩ há to miệng gào thét.
Hắn chính là kỵ sĩ bị Doanh Thừa Phong đâm xuyên yết hầu mà vẫn sống sót nhờvào sức mạnh ánh sáng.
Chỉ có điều, sau khi bị trọng thương như vậy, chắc chắn khí tức của hắn yếunhất trong đám đông.
Khi đối mặt với nhiều kẻ địch, Kim Cương Vương tập trung vào người yếu nhấttrong nhóm, lập tức đột kích thành công, quả nhiên nắm chặt được tên đó.
Tên kỵ sĩ rút nhuyễn kiếm ra, trong nháy mắt đâm liền một trăm kiếm, nhưng mỗimột kiếm khi đâm vào cánh tay Kim Cương Vương, cũng chỉ có thể để lại một điểmtrắng nho nhỏ, hơn nữa tự biến mất nhanh chóng.
Thân thể Kim Cương Vương cường hãn, còn cứng rắn hơn so với Bát Trảo.
- Ha ha. Vẻ mặt Kim Cương Vương vô cùng dữ tợn, nó nắm chặt chân kỵ sĩ, ném mạnh xuốngmặt đất.
"Ầm, ầm, ầm..."
Sau một loạt tiếng nổ, ở trên thân thể của tên đó có vô số lỗ thủng lớn nhỏkhác nhau, mà ở trong tay nó, thân thể tên kỵ sĩ chỉ còn lại một nửa.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]