🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Một cỗ khí tức tiêu điều sắc bén từ trên người Doanh Thừa Phong bắt đầu phát ra

Hắn cũng không phải cặn bã gì, cũng không thể khoan dung độ lượng cười cười gì sau khi bị coi thường

Dưới vách núi Lạc Hoa Nhai, đám hung cầm không ngăn cản đám người mình, nhưng sau đó lại mời được một đại cao thủ như vậy để đuổi giết bọn họ.

Bởi vì oan có đầu nợ có chủ, nếu đám hung cầm không cho hắn sống dễ dàng, hắn cũng tuyệt đối không từ bỏ ý đồ

Như thể nhìn thấu sát khí trong lòng hắn, Kim Cương Vương lắc lắc đầu, nói
- Chủ nhân, thực lực những người kia cũng thường thôi. Có là tôi tôi cũng có thể dẹp loạn chúng. Nhưng chúng nó lại có tổ tiên phù hộ, trong phạm vi Lạc Hoa Nhai, giết không hết, chém cũng không hết.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói
- Cái gì mà tổ tiên phù hộ

Kim Cương Vương lắc lắc đầu, nói
- Tinh linh thú và hung cầm không phải cùng một chủng tộc, cách mỗi năm đều có sẽ có một cuộc đại chiến. Tuy rằng số lượng hung cầm không ít, nhưng cũng không phải đối thủ của linh thú chúng ta. Nhưng, một khi chúng ta chiếm thế thượng phong, lúc tiến vào trong phạm vi Lạc Hoa Nhai muốồn đuổi cùng giết tận, hình chiếu của tổ tiên hung cầm sẽ xuất hiện, rồi sẽ giết chết các tinh linh thú dám xâm lấn trong nháy mắt

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ thay đổi, hắn trầm giọng nói
- Ta cũng từng đại sát tứ phương ở trong phạm vi Lạc Hoa Nhai, nhưng cũng không có vật gì xuất hiện ngăn chặn cả

Kim Cương Vương vẹo đầu cười ngây ngô nói
- Đó là bởi vì ngài giết không đủ nhiều

Hứa phu nhân ho nhẹ một tiếng, nói
- Kim Cương tiền bối, thực lực của hình chiếu tổ tiên hung cầm so với ngài như thế nào

Nó là một tham chiếu rất tốt, nếu hình chiếu đó đến cả Kim Cương Vương cũng đánh không lại, đương nhiên bọn họ cũng không cần kiêng dè rồi

Kim Cương Vương lắc đầu liên tục nói
- Thực lực của hình chiếu kia rất mạnh. Đừng nói là một mình ta, cho dù là tăng thêm tất cả linh thú cũng đừng mơ thắng được hắn

Ba người Doanh Thừa Phong ngơ ngác nhìn nhau, trong lòng có chút suy nghĩ

Trương Oánh Oánh đột nhiên nói
- Mọi người không cần phải quá lo lắng. Nếu tiểu muội đoán không sai, hình chiếu của tổ tiên hung cầm chỉ xuất hiện giúp đỡ khi con cháu đời sau gặp phải tai hoạ ngập đầu thôi

Kim Cương Vương gật đầu mạnh nói
- Đúng vậy, Trừ khi số lượng hung cầm dưới một phần năm, nếu không nó tuyệt đối sẽ không xuất hiện

Doanh Thừa Phong hai mắt sáng ngời chậm rãi nói
- Một phần năm sao. Được.
Hắn hướng về phía Hứa phu nhân và Trương Oánh Oánh khẽ gật đầu nói
- Hại vị, Doanh mỗ xin được từ biệt mấy ngày
Trong lòng hắn tính toán một chút nói
- Ba ngày sau, chúng ta gặp mặt ở chỗ cũ

Vừa dứt lời, hắn vẫy tay một cái, thu lò luyện đan vào túi không gian, Song Đầu và Hắc Đao lại hoá thành đạo tử khí trốn vào trong Hắc Chướng Kỳ. Sau đó, hào quang trên người hắn tách ra. Hàn Băng trường kiếm bọc lấy hắn hoá thành cầu vồng hướng về phương xa mà đi

Rống

Kim Cương Vương nổi giận, gầm lên một tiếng, thân thể nó hơi nhổm dậy, gân xanh ở chân nổi hết lên, giống như đạn pháo phóng lên với tốc độ không hề thua kém

Tuy nhiên, lúc này nó không có bất kỳ ý nghĩ nào muốn làm hại Doanh Thừa Phong. Nó ngoan ngoãn đi theo sau ánh hào quang, không ngờ lại cam tâm tình nguyện hộ giá hắn

Nhìn Doanh Thừa Phong đi xa, Hứa phu nhân thu hồi ánh mắt, nhìn Trương Oánh Oánh cảm thán, nói
- Oánh muội, muội vốn có dung nhan tuyệt thế, hà tất phải che giấu như thế?

Trương Oánh Oánh đỏ mặt. Tuy rằng bị khăn che mặt không nhìn rõ nữa, nhưng đôi mắt lại hiện lên vẻ thẹn thùng

Hứa phu nhân nhẹ nhàng lắc đầu, hướng ánh mắt về phía xa, cũng không biết đang cân nhắc cái gì

….

- Tứ dực, hiện ra

Sau tiếng quát nhẹ của Doanh Thừa Phong, một con quỷ binh bốn cánh bay ra từ bên trong Hắc Chướng Kỳ. Nó bay quanh Doanh Thừa Phong một vòng rồi kêu to

Doanh Thừa Phong cười ha hả, nhảy lên lưng nó. Nhưng lúc quay đầu lại nhìn Kim Cương Vương, cũng cảm thấy có chút khó xử

Với thể trạng của người này, chính bản thân cũng chẳng thể tìm được quỷ binh biết bay để chở được nó.

Kim Cương Vương nhếch miệng cười, nói
- Chủ nhân, ngài không cần để ý đến tôi.
Nó sải những bước lớn, thân hình cao lớn không ngờ lại đứng từ trên vách núi nhảy xuống

Chân mày Doanh Thừa Phong khẽ giật, không ngờ lại hung hãn như thế, còn ngang tàng hơn so với bản thân mình.

Đập chân nhẹ nhàng, quỷ binh bốn cánh lập tức giương cánh bay cao. Sau khi xoay vòng trên khoảng không đột nhiên chui vào bên trong

Vù vù vù

Ở giữa không trung, thân thể cao lớn của Kim Cương Vương xoay vài vòng, giống như phong hoả luân chạy ra khỏi tầng mây

Ở giữa không trung Lạc Hoa Nhai, là một tầng mây rất dày. Ở dưới tầng mây có vô số hung cầm đang vui đùa bay lượn. Số lượng của chúng rất nhiều, gần như che lấp non nửa không trung

Cho nên, thân thể Kim Cương Vương vừa mới từ trong tầng mây hạ xuống, đã lập tức đụng thật mạnh trúng một vài con hung cầm

Đám hung cầm đó mỗi con đều mình đồng da sắt. E là võ sư bình thường có cầm linh khí, cũng khó có thể giết chúng ngay lập tức. Nhưng thời điểm thân thể bọn chúng đụng phải Kim Cương Vương, lập tức liền bị đánh bay, trong chớp mắt liền biến thành máu thịt lẫn lộn

Ầm

Cuối cùng thân thể của Kim Cương Vương rơi trên mặt đất, dường như mặt đất cũng chỉ vì cái nhảy này của nó mà run rẩy

Xung quanh thân thể nó, hơn mười con hung cầm bị biến thành bánh thịt, không thể nhìn ra được hình dáng ban đầu

Leeeeeee

Vô số hung cầm điên cuồng kêu lên, tuy vậy chúng nó cũng không dám đến gần Kim Cương Vương, chỉ dám đứng ở xa phóng ra sự bi phẫn của chính mình

- Kim Cương Vương, ngươi làm được việc rồi hả?

Một hung cầm Tử Kim Cảnh với hình thể đặc biệt to lớn giương cánh bay cao, đi tới trước mặt nó phấn chấn hỏi

Kim Cương Vương là nó đặc biệt mời giúp đỡ. Hiện giờ nếu trở về đương nhiên là đã chém giết xong cao thủ nhân loại đáng ghét kia.

Nhưng ngoài dự kiến của nó, Kim Cương Vương mở cái miệng rộng ra, không ngờ trên mặt nó hiện lên một tia khủng bố, nhe răng cười độc ác

Từ trong đáy lòng cảm thấy lạnh cả người, hung cầm Tử Kim Cảnh này thầm kêu không hay rồi. Nó liền quơ mạnh hai cánh, muốn thoát khỏi mãnh thú đáng sợ trước mặt

Nhưng, Kim Cương Vương bỗng trầm xuống, sau đó phóng lên cao

Tốc độ của nó nhanh đến cực hạn, lúc đưa hai tay ra huy động, đã bắt chặt lấy đôi cánh của hung cầm

Ba

Kim Cương Vương không chút do dự, dùng hai tay xé

Hung cầm Tử Kim Cảnh phát ra tiếng kêu cực kỳ thê lương thảm thiết. Đôi cánh trên người nó đã bị Kim Cương Vương xé rồi

Đây là một loại đau nhức không thể chịu nổi. Hơn nữa sau khi mất đi đôi cánh, hung cầm Vương cũng bị mất đi năng lực bay. Thân thể của nó ở giữa không trung quay cuồng vài cái, rồi ngã thật mạnh trên mặt đất

Một lượng lớn máu tươi trào ra, lập tức nhuộm mặt đất thành một màu đỏ

Thân thể nó như bị bệnh sốt rét, không lưu loát kêu lên
- Tại sao?

Kim Cương Vương nhếch miệng cười to
- Cái loại nhà ngươi dám xúi giục ta tấn công chủ nhân thật đúng là đáng chết mà

- Chủ nhân?

Mặc dù đau nhức đến mức không chịu nổi nhưng hung cầm Tử Kim Cảnh này vẫn ngớ ra trong nháy mắt

Kim Cương Vương là bậc cao thủ nào. Ở trong Động Thiên Phúc Địa tuyệt đối là số một số hai, các tinh linh thú khi gặp hắn phần lớn cũng đều đi đường vòng

Nhưng cái tên cao ngạo như thế đột nhiên lại nói đến chủ nhân gì chứ

Cho dù là chính tai nghe được, nó cũng có một loại cảm giác khó mà tin được

Hung cầm đang bay múa trên bầu trời đột nhiên hoảng sợ kêu lên. Chúng nó liều mạng chạy về bốn hướng để bỏ trốn

Sau đó, một đạo hắc ảnh trên trời giáng xuống. Doanh Thừa Phong đạp chân vào quỷ binh bốn cánh, thoải mái phi xuống. Tất cả hung cầm đều né tránh khẩn cấp, không có một ai dám trêu trọc sát tinh này

- Chủ nhân
Kim Cương Vương cười ha hả, nói
- Chính là tên này đã xúi giục tôi, tôi xé cánh nó rồi, ngài xem xử lí đi.

Hung cầm Tử Kim Cảnh liều mạng giãy dụa trên mặt đất. Nó dùng ánh mắt sợ hãi nhìn chằm chằm Doanh Thừa Phong. Ở trong mắt nó, người này liền giống như ác ma khủng bố

Lúc này, trong lòng nó tràn đầy hối hận. Người cao thủ có thể thu phục được Kim Cương Vương làm sao có thể chọc giận được chứ

Doanh Thừa Phong lạnh lùng cười nói
- Còn có thể xử lí như thế nào chứ, đương nhiên là làm thịt rồi

Phất tay nhẹ nhàng, lập tức có một đạo huyết quang trên người hắn bắn nhanh ra

Hung cầm này chính là cao thủ Tử Kim Cảnh. Máu thịt bên trong chắc chắn ẩn chứa sức mạnh khổng lồ. Hãy để Bá Vương thương giết chết nó, rồi hấp thu năng lượng của nó. Không còn nghi ngờ gì nữa đây là lựa chọn tốt nhất

Phù

Hai chân hung cầm nhảy dựng lên, không ngờ trong tình cảnh mất đi đôi cánh lại vẫn nhảy lên cao như thế. Nhưng tốc độ của Bá Vương thương cực nhanh, chuyển động ở giữa không trung, rồi lập tức bay trở lại, một thương đâm thẳng vào ngực nó, đính chặt chẽ thân thể của nó ở xung quanh trên vách đá.

Sau đó, rất nhiều máu tươi dọc theo Bá Vương thương chảy ra. Nhưng máu tươi của nó chảy ra không phải là nhỏ xuống mặt đất, mà là bị Bá Vương thương hấp thu hết

Trên thân thương, ánh hào quang một sáng một tối quỷ dị loé ra, dường như linh khí của thương đang dùng cách này để ăn mừng nhảy nhót

Kim Cương Vương cảnh giác, đưa mắt nhìn cây ma thương này

Nó cũng từng bị Bá Vương thương đả thương, nên biết thương này rất quỷ dị. Nếu có thể, nó cũng không muốn kết giao với loại hung khí này

Chỉ một lát sau, biên độ giãy dụa của con hung cầm càng ngày càng nhỏ, cuối cùng hạ thấp đầu không bao giờ nhúc nhích nữa

Bá Vương thương quay ngược trở về, rơi xuống trên tay Doanh Thừa Phong, một cỗ lực lượng lớn mạnh lập tức từ trên thân thương quay trở lại thân thể của Doanh Thừa Phong

Số lượng tinh thần lực và chân khí của hắn tại thời điểm này cũng sôi trào lên. Hắn thậm chí còn có một loại kích động muốn lấp tức bế quan tấn công Tử Kim Cảnh

Lắc lắc đầu, khắc chế ý nghĩ đó xuống, Doanh Thừa Phong ngẩng đầu nhìn trời. Trên bầu trời kia, vô số hung cầm xoay quanh không đi. Chúng nó phát ra tiếng kêu bi thương, dường như là thương tâm vì lão tổ tông đã ngã xuống

Doanh Thừa Phong cười lạnh một tiếng, nói
- Vẫn còn một lão Tử Kim Cảnh nữa, sao lại biến thành rùa đen rút đầu rồi

Một âm thanh thê lương quanh quẩn dưới vách núi
- Loài người, chúng ta chịu thua rồi. Ngươi cũng đã giết hai vị cao thủ Tử Kim Cảnh của tộc ta, chẳng lẽ còn muốn lấy tính mạng của ta sao

Khoé miệng Doanh Thừa Phong xẹt qua một tia cười lạnh, nói
- Ngươi không chọc ta thì ta không phạm vào ngươi. Nếu các ngươi muốn lấy tính mạng của ta, ta nào có thể buông tha cho các ngươi

- Loài người, là các ngươi xâm nhập lãnh địa của chúng ta trước
Âm thanh kia bực tức nói
- Các ngươi tới đây giết tộc nhân của ta, đoạt địa bàn của ta, chẳng lẽ muốn chúng ta chịu chết sao

Doanh Thừa Phong khẽ lắc đầu thở dài
- Chuyện đã đến nước này, nói nhiều vô ích, ngươi vẫn là nên ra đây chịu chết đi

- Phì, các ngươi vĩnh viễn cũng đừng nghĩ đến việc tìm ra được ta

Cuối cùng có một hung cầm Tử Kim Cảnh không biết thi triển loại bí pháp nào, âm thanh của nó mơ mơ hồ hồ, mà ngay cả Doanh Thừa Phong và Trí Linh đều không thể tập trung tìm ra vị trí của nó

Cười lạnh một tiếng, Doanh Thừa Phong nói
- Ngươi đã không chịu đi ra, ta liền ép ngươi phải ra

Hắn tự mình ra tay, Bá Vương thương lập tức hoá thành một màn đỏ, bay đi lên trên bầu trời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.