Một giọt nước lạnh lẽo trôi theo khóe môi khô khốc vào miệng, cảm giác ướt át đó mang theo tia sống lờ mờ, thời khắc làm dịu thân thể hắn.
Ý thức của Doanh Thừa Phong giống như từ trong địa ngục dần dần hiện ra, cuối cùng hắn cũng tỉnh lại.
Hai mí mắt hơi run rẩy, cuối cùng cũng gắng gượng mở được mắt ra.
Đầu tiên dẫn vào đôi mắt ấy vẫn là Song Đầu, một cặp đầu khổng lồ. Đối với người khác mà nói tên to lớn khổng lồ đó vô cùng đáng sợ, lúc này lại giống như một con mèo bé nhỏ vô hại. Trong đôi mắt to hung hung đỏ lộ vẻ vui mừng không xiết.
Nhẹ nhàng liếm lấy môi dưới, Doanh Thừa Phong kinh ngạc phát hiện ra, chân khí trong cơ thể mình, sức mạnh và thể lực đang khôi phục một cách nhanh chóng.
Hắn quay đầu nhìn lại, trong tay Hắc Đao đang ôm một bình ngọc nho nhỏ.
Thứ này hắn vô cùng quen thuộc, đúng là cái chai dung dịch Sinh mệnh đang nở rộ.
Trên mặt hiện lên một tia sắc kinh ngạc, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng gật đầu, nói:
- Làm tốt lắm!
Cuối cùng hắn cũng hiểu ra rằng, bản thân có thể tỉnh lại nhanh như vậy, hẳn là kiệt tác của Hắc Đao.
Vị tân quỷ binh vương này từ người hắn lấy ra dung dịch Sinh mệnh, đồng thời cho hắn dùng. Đúng là dựa vào tác dụng thần dược này mà hắn mới có thể tỉnh lại trong thời gian ngắn nhất.
Trong lòng hắn thầm than, trí tuệ mà quỷ binh nhân hình có được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2077003/chuong-622.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.