🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
“Rócrác, róc rách...”

Trong tai không ngừng truyền đến tiếng sóng trào dâng.

Từ sau khi tiến vào vùng hắc ám, lập tức Doanh Thừa Phong mất liên lạc với Hứaphu nhân.

Tuy rằng hai người bọn họ cố ý giữ khoảng cách, nhưng vừa tiến vào nơi đây, lậptức bọn họ liền mất tung tích của đối phương.

Nơi đây là biển bóng tối, bên trong tràn ngập sức mạnh quỷ dị khó có thể tưởngtượng.

Cho dù trước mắt đã nhìn thấy tất cả, cũng chưa chắc đã là sự thật.

Đây là kết quả sau khi ảo cảnh kết hợp với sức mạnh không gian, là trận địarộng lớn kinh thiên do một vị đại tài thời viễn cổ bố trí.


Làm sao hai con người nhỏ bé như Doanh Thừa Phong và Hứa phu nhân có thể phágiải và dò xét.

Cho nên, chỉ sau một lát, Doanh Thừa Phong liền từ bỏ ý định tìm kiếm Hứa phunhân. Hắn tập trung tinh thần, tĩnh tâm bình ổn, nước chảy bèo trôi, chờ đợithời khắc rời khỏi nơi này.

Cũng không biết trải qua bao lâu, âm thanh trong tai dần dần lắng xuống, vàcuối cùng không nghe thấy gì nữa.

Điều này đem đến cho hắn ảo giác, giống như hắn đã bay từ biển rộng vào tới bờ.

Trước mắt, đột nhiên xuất hiện một điểm sáng nho nhỏ, chói mắt giống như ánhđèn chiếu trong đêm.

Hai mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, đột nhiên thân hình của hắn bắt đầuchuyển động.

Đây là động tác thứ nhất khi hắn tiến vào biển bóng tối, bất động thì thôi, vừađộng liền thế như sấm sét.

Hai chân đạp mạnh trên mặt đất, không ngờ lại bắn lên một làn sóng không gian.Thân thể của hắn đạp lên làn sóng vọt về phía điểm sáng.
.

Trên mặt đất, có cảm giác dính bám kỳ lạ. Giống như bóng tối nơi đây không muốnđể hắn rời khỏi. Hơn nữa, càng đến gần điểm sáng trước mắt, lực dính trên mặtđất lại càng lớn.

Đồng thời, trong hư không vang lên âm thanh quỷ dị, tràn đầy mê hoặc.

Giống như tiếng ca của nàng tiên cá, muốn làm cho người ta say mê.

Nhưng, Doanh Thừa Phong không thèm nghe mấy thứ này. Thân hình của hắn nhanhnhư tia chớp, dường như không bị môi trường dưới đất ảnh hưởng chút nào, cứ nhưvậy vọt thẳng tới điểm sáng phía trước.

Đưa tay ra. Doanh Thừa Phong nắm chặt điểm sáng trong tay.

Ngay khi bàn tay tiếp xúc với điểm sáng, thân thể Doanh Thừa Phong bắt đầu rungchuyển.

Tiếp đó, điểm sáng khuếch tán rộng ra. Bao phủ toàn bộ thân thể của hắn. Mộtkhắc sau, ánh sáng biến mất, hắn cũng rời khỏi nơi âm u khủng bố này.

Sau khi Doanh Thừa Phong rời khỏi không lâu, rất nhiều người cũng nhìn thấyđiểm sáng trong biển bóng tối.

Bọn họ rất muốn nắm lấy điểm sáng, tuy rằng đa số mọi người đều thành công,nhưng vẫn có một phần nhỏ bị dính chặt tại chỗ, hoặc là bị âm thanh quỷ dị mêhoặc, do đó bị lạc trong bóng tối mãi mãi.

Sau khi ngâm mình trong Linh Trì, nguy cơ trùng trùng đang chờ đợi mọi người.

Mà dấn thân vào biển bóng tối, bắt lấy điểm sáng và rời khỏi. Chính là cửa ảiđầu tiên.

Nếu như ngay cả cửa ải này mà cũng không vượt qua được, vậy thì không có tưcách tiến vào động tiên, càng không có khả năng giết chết thú Tinh Linh.

Ánh sáng chợt lóe lên, Doanh Thừa Phong xuất hiện bên trong rừng thông.


Nhìn rừng cây rậm rạp, Doanh Thừa Phong lại có cảm giác quen thuộc.

Chỉ có điều, hắn hiểu ra ngay. Điều mình quen thuộc, cũng không phải rừng cây.

Bên trong Linh Tháp, bọn họ đã từng tham gia một cuộc tỷ thí săn bắt thể nănglượng, khi đó, bọn họ liền tiến vào môi trường như thế này.

Nhằm giúp bọn họ có thể săn giết được càng nhiều thú Tinh Linh, đúng là LinhTháp chân nhân phải khổ tâm rồi.

"Oanh..."

Phía xa. Đột ngột truyền đến một tiếng nổ.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, thân hình hắn vừa động, trèo lên thân cây đạithụ nhanh như bay. Thân thể hắn giống như không có sức nặng, nhẹ nhàng bay lênngọn cây.

Ngưng mắt nhìn quanh, dường như phía xa đang có một cuộc chiến ác liệt.

Bụi bay mù mịt, từng cây đại thụ rung ầm ầm.

Sau khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy, cho dù chân khí Doanh Thừa Phong vừa tấnthăng đến đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh cũng cảm thấy sợ hãi.


Đột nhiên hắn nhớ lại, Võ lão đã từng nói, bên trong động tiên, không chỉ cóthú Tinh Linh Hoàng Kim Cảnh, trong đó còn có một số thú vương đã tiến hóa tớiTử Kim Cảnh.

Chỉ có điều, những thú vương này đều có địa bàn của riêng mình, hơn nữa vào nhữngngày bình thường chúng lại ngủ đông, rất ít hiển lộ hành tung.

Bình thường, rất ít khả năng gặp được thú vương, gần như là không thể.

Nhưng, hai luồng khí tức mênh mông truyền đến từ phía xa, lập tức sắc mặt DoanhThừa Phong trở nên cực kỳ cổ quái.

- Vận khí của ta, sẽ không tốt như vậy chứ.

Hắn thì thầm, dưới chân nhẹ nhàng dùng sức, vội vã tiến về phía xa.


Không bao lâu sau, Doanh Thừa Phong đã nhìn thấy tình cảnh phía xa.

Bên trong rừng cây, hai con quái vật lớn đang chiến đấu kịch liệt.

Trong đó một con cao ba trượng, chiều dài cánh tay một trượng, giống như mộtmãnh thú kim cương to lớn. Nó quơ nắm tay thô ráp to lớn, vũ động về phía trướcgiống như bánh xe, trong hư không truyền đến âm thanh như sấm, mỗi một quyềntựa hồ có sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Đối thủ của nó là một con cự thú bát trảo có hình thể to gần bằng nó.

Động tác của con cự thú này rất nhạy bén, tám cái móng vuốt sắc bén như támLinh Binh lóe ra ánh sáng chói mắt, nhẹ nhàng vung lên, những cây đại thụ bêncạnh liền bị cào sâu một xích(tức 1/3 mét).

Nhưng, cự thú kim cương có sức mạnh vô cùng, thân thể lại cứng như sắt đá, mặccho móng vuốt sắc bén cào nắm, nhiều nhất cũng chỉ rụng mấy sợi lông, sau đókhông hề bị tổn thương.

Ngược lại, hai quyền lớn đầy sinh lực, mỗi một lần oanh kích đều có thể đẩy bậttám cự trảo.

Hai bên đánh nhau hồi lâu, cự thú kim cương chiếm được thượng phong.

Doanh Thừa Phong lặng lẽ quan sát, trong lòng hắn âm thầm hoảng sợ.

Mặc dù hai cự thú không có linh khí hiệp trợ, nhưng thực lực cường đại của bọnnó lợi hại hơn cường giả Tử Kim Cảnh thông thường rất nhiều.


Móng vuốt của quái thú bát trảo sắc bén vô cùng, dường như ngay cả Linh Binhhùng mạnh nhất cũng có chỗ không bằng. Nhưng, móng vuốt sắc bén như vậy lạikhông thể tổn thương được kim cương, bởi vậy có thể thấy được, sức mạnh phòngngự của thân thể kim cương kinh khủng cỡ nào, cho dù là linh giáp Tử Kim Cảnhtốt nhất, chưa hẳn có thể so sánh với nó.

Sức mạnh của kim cương vô cùng vô tận, Trí Linh âm thầm tính toán. Cho dù lão ANhĩ Pháp Đặc trên người mặc linh giáp, cũng không chắc có thể chịu đựng nổi mộtvài oanh kích.

Tuy nhiên, quái thú bát trảo bị kim cương đánh trúng trăm ngàn quyền. Nhưngsinh khí vẫn dồi dào như cũ.

Năng lực công kích và phòng ngự cỡ này, đủ để so sánh với linh khí cao cấpnhất.

Doanh Thừa Phong chậm rãi hít một hơi khí lạnh.

Rốt cuộc hắn đã hiểu được. Bởi vì sinh vật khác nhau, cho nên cảnh giới nhưnhau thì cũng có phân chia mạnh yếu.

Quỷ binh Song Đầu cũng là Tử Kim Cảnh, hơn nữa trên người nó mặc linh giáp,trong cơ thể còn có Linh Binh. Nhưng nếu thả nó ra chiến đấu với hai con quáivật này, chỉ sợ trong nháy mắt sẽ bị giết chết.

Chậm rãi nắm chặt hai quyền, mồ hôi lạnh trong lòng bàn tay của Doanh ThừaPhong chảy ròng ròng.

Bây giờ thì hắn đã rõ, vì sao Võ lão dặn đi dặn lại, một khi gặp được thú TinhLinh Tử Kim Cảnh, phải bỏ chạy ngay lập tức. Tuyệt đối không thể đối đầu vớichúng.

Trước khi nhìn thấy hai con quái vật này, Doanh Thừa Phong còn cho rằng Võ lãonói quá lời, nhưng lúc này, hắn đã tin hoàn toàn.

Vừa mới tiến vào động tiên, liền gặp hai quái thú ẩu đả.

Đây đúng là vận khí. Nhưng điều đáng tiếc chính là, đây không phải vận may, màlà vận rủi.

"Oanh..."

Kim cương hét lớn một tiếng, đột nhiên đá ra một cước.

Tuy rằng cự thú bát trảo giơ cánh tay lên cao chống cự, nhưng vẫn bị đá bay rangoài.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong chợt ngưng tụ, thân thể cự thú bát trảo giống như hònnúi nhỏ bay thẳng về phía cây đại thụ mà hắn đang ẩn núp.


Không cần suy nghĩ. Thân hình Doanh Thừa Phong bay ngược về sau, bất chấp có bịlộ hành tung hay không.

Lúc này, trong đầu hắn chỉ có một ý nghĩ, nếu bị cự thú này đập trúng, cho dùtrên người hắn có nhiều dị bảo hơn nữa, cũng sẽ nát như cám.

Thân hình chớp động giống như quỷ mỵ từ trong khe hở cây đại thụ vọt đi.


Hắn đã thi triển thân pháp đến cực hạn, rốt cục trước khi thân thể cự thú báttrảo va vào cây đại thụ, hắn cũng kịp thời bay xa.

"Oanh..."

Thân hình cự thú bát trảo va mạnh vào cây đại thụ, cây đại thụ lâu năm cũngkhông thể chịu được áp lực cực lớn như vậy, thân cây khổng lồ rạn nứt rồi nổlớn.


Doanh Thừa Phong quay đầu nhìn lại, hoảng sợ trước uy lực kinh thiên này.


Tuy nhiên, khi nhịp đập của tim hắn còn chưa khôi phục trạng thái bình thường,liền nghe thấy tiếng gầm gừ phẫn nộ của kim cương.

Trong lòng rùng mình, Doanh Thừa Phong ngưng mắt nhìn lại, từ trong khe hở,nhìn thấy cặp mắt to như đèn lồng của kim cương đang rọi lên thân hình hắn.

Doanh Thừa Phong thầm kêu xui xẻo, hắn hú lên quái dị, vung nhanh hai chân, thitriển thân pháp tới cực hạn, chạy như điên về một phía nào đó.

Mà ở phía sau hắn, hai quái thú vốn dĩ đang đánh nhau sống chết lại đồng thờigào rít.

Sau đó, bọn chúng không giằng co nữa, mà điên cuồng truy đuổi Doanh Thừa Phonggiống như gặp được kẻ thù không đội trời chung.

Doanh Thừa Phong hoảng sợ, trong lòng thầm mắng, mình không thù không oán vớihai con quái thú này, chẳng lẽ chỉ vì quấy rầy nhã hứng chiến đấu của chúng màmuốn lấy tính mạng của mình.

Trong lòng oán thầm không ngừng, nhưng động tác dưới chân lại nhanh hơn.

Nhưng mà, chỉ một lát sau, sắc mặt của hắn khẽ thay đổi.

Tuy rằng cước bộ của hắn cực nhanh, nhưng hình thể hai con quái thú phía sauquá lớn, chỉ cần chúng bước một bước dài, cũng dài hơn mười bước của Doanh ThừaPhong.

Cho dù Doanh Thừa Phong toàn lực chạy trốn, khoảng cách hai bên càng ngày càngthu hẹp.

Hừ lạnh một tiếng, Doanh Thừa Phong đột nhiên giơ tay ra, trường kiếm Hàn Bănghóa thành một cầu vồng, mang theo thân thể hắn phóng lên cao, để lại một ánhsáng màu hồng trong hư không, nháy mắt liền không thấy tung tích.

Hai con quái thú ngừng lại, nhưng lúc này trong mắt của chúng đã không còn sựđiên cuồng lúc ban đầu.

Liếc mắt nhìn nhau, kim cương trầm giọng nói:
- Lại có người đến, muốn bắt đầu rồi sao?

Mấy cái móng vuốt của Quái thú bát trảo tính toán một chút, nói:
- Đã đến lúc rồi, ha ha, chúng ta cũng có thể thông báo được rồi.

Kim cương cười ha hả, nói:
- Thật sự kỳ vọng, rốt cục lại có thể chơi đùa rồi.

Hai con quái thú cùng nhau ngửa đầu lên trời, phát ra tiếng gầm gừ long trời lởđất.

Âm thanh này truyền ra xa, dường như bên trong toàn bộ động tiên vọng lại khôngngừng.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.