Một chữ lạnh lùng được thốt ra từ trong miệng của Doanh Thừa Phong, mười sáutên Quỷ binh rống lên một tiếng, quơ móng vuốt sắc bén của mình, nhanh chónglao về phía lão già.
Nội tâm lão già chợt lạnh xuống, rốt cục ông ta cũng hiểu được rằng mình khôngthể đánh thắng được nhân vật này.
Mười sáu tên Quỷ binh Hoàng Kim Cảnh này, lấy tu vi cường đại của Tử Kim Cảnhcủa ông ta, phối hợp với linh khí hùng mạnh trong tay thì có thể giết chúngtrong vòng nháy mắt. Tuy rằng bọn quỷ binh này có thể tái sinh được, nhưng ôngta cũng không thèm để ý đến.
Cho dù là ba mươi hai tên Quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, thì ông ta cũng chỉ đánh mộttrận, và chiến thắng cuối cùng chắc chắn sẽ thuộc về ông ta.
Tuy rằng như vậy chắc chắn ông ta cũng sẽ phải trả một cái giá nhất định, nhưngông ta vẫn luôn tự tin rằng mình có thể chém giết hết tất cả bọn Quỷ binh này.
Nhưng khi số lượng quỷ binh lên đến con số bốn mươi tám tên, thì trong lòng ôngta không còn thấy tự tin như trước nữa.
Bọn chúng đều là cao thủ Hoàng Kim Cảnh đấy, tuy rằng không có trang bị thíchhợp nên không thể đánh đồng chúng với cao thủ Hoàng Kim Cảnh chân chính. Nhưngchúng lại có thể bất tử, cộng với tử khí dũng mãnh kia cũng đủ để bù vào sựchênh lệch giữa chúng và những cao thủ Hoàng Kim Cảnh bình thường rồi.
Bốn mươi tám cao thủ Hoàng Kim Cảnh, cho dù là ông ta, sau khi nhìn thấy cũngchỉ có cách chạy trối chết mà thôi.
Thân hình khẽ chuyển, lão già hóa thành một dải ánh sáng hồng, định chạy thoátkhỏi nơi này.
Nhưng những Quỷ binh bị đánh tan lúc ban đầu giờ đây đã hồi sinh lại, chúngrống to một tiếng, những cánh tay thô và to kia lần lượt kết thành một tấm lướilớn giữa không trung.
- Ầm…
Thân hình vừa biến thành dải ánh sáng hồng của lão già khi tiếp xúc với tấmlưới lớn đó, thì mảnh lưới lập tức vỡ ra thành từng mảnh, nhưng đồng thời thânhình của ông ta cũng bị ngăn lại.
Chờ đến khi ông ta muốn tăng tốc độ một lần nữa, lại hoảng sợ mà phát hiện ra,một tấm lưới lớn nữa lại đang được hình thành.
Trong mắt lão già hiện lên một tia hối hận. Với kinh nghiệm chiến đấu cực kìphong phú của mình, ông ta biết rằng lúc này nếu không thừa cơ mà trốn thoátthì sẽ rơi vào thế bị động trong cuộc tấn công của nhóm Quỷ binh. Đến lúc đó,cho dù ông ta có ba đầu sáu tay cũng đừng mơ là có thể chạy thoát được.
Bước chân lên một chút, mặt ông ta đột nhiên đỏ lên.
Vào giờ khắc này, ông ta không còn lựa chọn nào khác thi triển mật thuật. Chânkhí trên người cuộn trào, nhảy lên tới một loại độ cao khó có thể hình dungđược.
- Ầm..
Ông ta giơ trường tiên lên cao, trường tiên mềm dẻo kia vào thời khắc này bấtngờ lại trở nên cứng rắn như kim cương.
Trường tiên mạnh mẽ lao về phía tấm lưới lớn trong không trung kia, tấm lướilập tức vỡ tan ra thành nhiều khúc.
Mười sáu Quỷ binh Hoàng Kim Cảnh tuy rằng hùng mạnh, nhưng so với người có tuvi của một Tử Kim Cảnh như lão thì cũng không thể địch nổi.
Khi ông ta bắt đầu liều mạng chiến đấu, thì nhóm Quỷ binh cũng khó có thể ngăncản ông ta tháo chạy.
Thân hình chợt lóe lên một cái, cuối cùng ông ta cũng thoát ra khỏi cái tấmlưới lớn đó.
Nhìn tử khí màu đen trước mắt bỗng biến thành những hình ảnh thiên nhiên quenthuộc, trong lòng lão già mừng như điên.
Từ trước đến này chưa bao giờ ông ta lại cảm thấy ánh nắng lại có thể trongsáng và đáng yêu đến vậy.
Nhưng mà vào đúng lúc này, một bóng đen to lớn lại đột ngột chắn ở trước mặtông ta.
Đó là một tên Quỷ binh quỷ dị. Nó có hai cái đầu lớn, mà càng làm cho ông takinh hãi chính là trên người tên Quỷ binh này lại mặc một bộ linh giáp màu đen.
Đây là một tên quỷ binh mặc giáp trụ xuất trận, cũng là tên quỷ binh đầu tiênsử dụng linh khí mà ông ta nhìn thấy.
Không kịp nghĩ ngợi gì, lão già quát lên một tiếng lớn, trường tiên trong tayông ta lao về phí trước.
- Ba.. Trường tiên hung hăng đánh vào hai cái đầu của tên Quỷ binh.
Nhưng khác với những tên quỷ binh khác, thân thể của tên quỷ binh này chỉ khẽlay động một cái rồi đứng yên không nhúc nhích nữa.
Hơn nữa một lượng lớn lực lượng phản chấn theo trường tiên truyền đến người ôngta.
Cỗ lực lượng này hùng mạnh vô cùng, ngay cả tay của ông ta cũng bị chấn động vànhức mỏi.
Tiếp đó quỷ binh hai đầu phát ra một tiếng gầm lớn. Thân thể cao lớn của nóđung đưa rồi vọt lên cao.
Trên mặt lão già lại xuất hiện một màu đỏ ửng, trường tiên trong tay ông ta lạimột lần nữa đâm thẳng lên.
Trường tiên và thân thể to lớn của quỷ binh đụng mạnh vào nhau, bước tiến củatên quỷ binh kia bị chặn lại, hơn nữa còn bị đẩy lùi về phía sau.
Nhưng lão già cũng không có thừa cơ hội này mà rời đi.
Bởi vì bản thân ông ta cũng bị một cỗ lực lượng mạnh mẽ không thể kháng cự đẩylùi về phía sau mấy trượng.
Ông ta đột nhiên cảm thấy buồn bã, ánh mặt trời sáng rực trước mắt đã biến mấttăm rồi.
Lực lượng của tên quỷ binh hai đầu kia không ngờ lại mạnh mẽ như vậy. Chỉ vớimột kích mà hai bên đều phải chịu tổn thương, ông ta vất vả lắm mới tìm ra chỗhổng trong tấm lưới bao vây của bọn quỷ binh để thoát ra, nhưng bây giờ lại bịđánh ngược trở lại.
Đến lúc này, sắc mặt lão già đã giống như tro tàn. Ông ta nghiến răng nghiếnlợi mà nói: - Tử Kim Cảnh... Binh Vương
Binh Vương chính là tên quỷ binh hùng mạnh nhất trong đám quỷ binh.
Nếu sớm biết trên người tên tiểu tử Bạch Ngân Cảnh này có Binh Vương thì ông tasao dám ngông cuồng mà sinh ra lòng tham như vậy.
- Hống hống hống…
Tiếng gầm gừ hung bạo phát ra từ miệng của đám quỷ binh, chúng vây quanh lãogià rồi thở ra quỷ khí, quơ móng vuốt sắc bén lên, giống như muốn băm thây lãogià ra làm vạn mảnh.
Tuy nhiên lão già cũng không có khoanh tay chờ chết, thân hình của ông ta khẽlóe lên, trường tiên trong tay linh hoạt như một vật sống có linh hồn vậy.
Phong thái hùng mạnh của cao thủ Tử Kim Cảnh vào giờ phút này được thể hiện vôcùng rõ ràng, cho dù là bị bao vây trong vòng vây của đám quỷ binh, nhưng cũngchưa bao giờ có ý định đầu hàng.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, hình thể của lão già này và quỷ binh hai đầukém nhau khá xa, nhưng nếu so sánh về sức lực chiến đấu thì cũng không hề hơnkém nhau là mấy.
Cao thủ Tử Kim Cảnh là cấp bậc cao nhất, quả nhiên sức chiến đấu mạnh hơn quỷbinh.
Đương nhiên, một phần nguyên nhân cũng là do quỷ binh hai đầu mới thăng lên cấpTử Kim Cảnh chưa được bao lâu, nếu mà nó đã thăng tiến được hơn một ngàn nămrồi, thì lúc đó cũng đã đạt được đến một danh giới nhất định, như vậy ai thắngai thua cũng rất khó đoán trước được.
Tuy nhiên, lúc này nó lại có bốn mươi tám Quỷ binh Hoàng Kim Cảnh ở phía sautrợ giúp, vì thế khả năng đánh thắng của lão già cũng không còn nữa.
Ông ta bị nhốt bên trong vòng vây của đám quỷ binh, còn lại nhóm quỷ binh bênngoài thì thay phiên nhau tiến công, giống như là bắt rùa trong hũ, muốn bắtsống ông ta.
Bỗng nhiên, quỷ binh hai đầu ẩn ở giữa đám quỷ binh bắt đầu chuyển động, haicái đầu khổng lồ của nó từ giữa lách qua khe hở của đám quỷ binh Hoàng Kim Cảnhvọt ra bên ngoài, hướng về phía lão già xông tới.
Lão già đã có sự đề phòng từ trước, ông ta thà rằng bị đám quỷ binh Hoàng KimCảnh dốc toàn lực công kích còn hơn là bị quỷ binh cùng cấp bậc với mình cắntrúng.
Thân hình thoáng động, ông ta nhanh chóng di chuyển, tránh được đòn công kíchcủa quỷ binh hai đầu.
Nhưng ngay khi thân thể ông ta giống như một mũi tên xuyên qua mồm của quỷ binhhai đầu cũng là lúc một luồng khí đen đột ngột được phun ra từ trong cái miệnglớn dính đầy máu của quỷ binh.
Luồng khí đen này nhanh như tia chớp, mạnh như sấm sét.
Lão già không kịp phản ứng, nhưng dù sao ông ta cũng là một cao thủ chân chính.Hai mắt ông ta đột nhiên mở lớn, quát lên một tiếng, một ánh hào quang mạnh mẽtừ trong tay của ông ta thoát ra, tỏa ra hào quang rực rỡ.
Sau đó, ông ta dùng bàn tay này đánh về phía luồng khí màu đen.
- Đinh. Tiếng kim loại va chạm vang lên.
Một luồng khí đen kia hóa ra là một con dao găm đen khổng lồ, lúc này khi bịđập vào, liền bay trở lại trong miệng con quỷ binh hai đầu.
Trong lòng Doanh Thừa Phong thầm than đáng tiếc, lão già này phản ứng thật sựlà rất nhanh, hơn nữa kỹ năng của ông ta rất giỏi, quỷ binh hai đầu tập kíchbất ngờ vậy mà cũng không đạt được tác dụng gì.
Có điều, hắn không biết rằng, tuy lão già đánh bay dao găm nhưng trên tay củaông ta cũng đã xuất hiện một vết máu.
Từ lúc chiến đến bây giờ, đây là lần đầu tiên ông ta bị thương.
- Rống.
Quỷ binh hai đầu tức giận gầm thét. Tiếng rống giận dữ của nó tác động đến nhómquỷ binh Hoàng Kim Cảnh, khiến cho chúng trở nên hung bạo hơn, mỗi lần côngkích đều dùng toàn lực, dường như đã coi lão già là kẻ thù lớn nhất.
Lão già ngẩng đầu lên, nuốt vào một viên linh đan, cảm nhận được một luồng sứcmạnh đang tuôn ra mãnh liệt không ngừng nghỉ bên trong cơ thể mình, trong lòngông ta đến lúc này mới thả lỏng được một chút.
Liên tục chiến đấu, ngay cả người có chân khí cao đến cỡ nào thì cũng khôngchịu nổi.
Tuy nhiên, ông ta nuốt những viên đan dược này cũng không có tác dụng cho lắm,nhiều quỷ binh Hoàng Kim Cảnh như vậy, hơn nữa lại có thêm quỷ binh hai đầu TửKim Cảnh, kết quả của trận chiến này đã sớm định rồi.
Nếu đổi lại là cao thủ Tử Kim Cảnh bình thường, thì chỉ sợ rằng lúc này đã sớmkiệt sức, bó tay chịu trói rồi, làm sao có thể kiên trì chống đỡ được đến hiệntại chứ.
Bỗng nhiên, lão già ngửa đầu lên, nói lớn: - Tiểu ca, vừa rồi lão phu đã đắc tội, kính xin thứ lỗi. Lão phu sẽ bồi thường.Xin tiểu ca dừng tay.
Doanh Thừa Phong lạnh lùng nói: - Các hạ cho rằng chúng ta có thể hòa giải được nữa sao?
Lão già chợt hô lên: - Tiểu ca, trên người lão phu có mấy viên Lôi Chấn Tử, mỗi viên đều có uy năngcó thể giết chết được cao thủ Tử Kim Cảnh, ngươi đừng ép ta phải liều mạng.
Trong lòng Doanh Thừa Phong chợt lạnh, nhưng ngay lập tức lại cười giễu cợt,nói: - Các hạ có thủ đoạn gì thì cứ sử dụng hết đi.
Lão già lớn tiếng nói: - Được, đây là do người ép ta đấy nhé!
Ông ta quát lên một tiếng lớn, giơ tay lên, một viên thiết cầu nho nhỏ xuấthiện.
Trong lòng Doanh Thừa Phong chợt dâng lên một cảm giác cực kì nguy hiểm, hắnlập tức lui về phía sau và âm thầm hạ lệnh cho quỷ binh hai đầu rời xa chỗ lãogià.
Những Quỷ binh Hoàng Kim Cảnh bình thường thì hắn muốn bao nhiêu thì có bấynhiêu, nhưng quỷ binh hai đầu lại không giống như vậy.
Hắn thà rằng để cho bốn mươi tám quỷ binh Hoàng Kim Cảnh bị thương vong khôngcòn một con nào, còn hơn là để mất quỷ binh hai đầu.
- Ầm…
Một tiếng vang lớn vang lên tử giữa vòng vây của đám quỷ binh.
Lão già dứt khoát quyết định thật nhanh, quyết đánh đến cùng, quăng thiết cầutrong tay ra ngoài.
Lúc thiết cầu va chạm vào đám quỷ binh, một tiếng nổ mạnh không thể nào hìnhdung được lập tức bùng lên.
Tất cả những thứ xung quanh lão già đều bị nổ tan bay tít lên cao, nhóm quỷbinh Hoàng Kim Cảnh ở gần đó cũng bị nổ thành phấn vụn, cho dù chúng có thể hồiphục lại được nhưng cũng không thể hồi phục lại ngay được.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến hóa, uy lực của vật này thật lớn, thật là khócó thể hình dung được.
Xem ra, trong thế giới Sơn Hà đồ này cũng có rất nhiều cao thủ tồn tại, tuyệtđối không thể khinh thường được.
Đôi mắt của lão già sáng ngời, thân hình ông ta thoáng qua một cái, lại một lầnnữa hóa thành một tia sáng màu hồng, nhanh chóng bay đi.
Lúc này đây, cho dù là quỷ binh hai đầu cũng không ngăn lại kịp được rồi.
- Hừ.
Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, lầm bầm nói: - Muốn chạy trốn ư, không thể nào.
Hắn ngẩng đầu nhìn lên không trung, trên bầu trời quang đãng đẹp đẽ kia, dườngnhư hắn có thể nhìn thấy được một cái khe thật lớn.
Trong thâm tâm xuất hiện một ý nghĩ.
Ta muốn ra ngoài.
Lập tức, thân thể hắn được một luồng sáng trắng bao phủ, ngay sau đó đã rờikhỏi thế giới trong tranh này.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]