DụMặc thống khổ rên rỉ lên một tiếng, trong ánh mắt nhìn bốn Quỷ Binh này có mộttia tuyệt vọng.
Những người này không phải là những cường nhân đỉnh cao Bạch Ngân Cảnh bìnhthường, bọn họ đều là những con cưng của trời được các môn phái nhọc lòng bồidưỡng.
Trên người họ, bất luật là bí pháp tu luyện hay là linh khí trên thân thể, đềuhơn xa so với những cường nhân Bạch Ngân Cảnh bình thường.
Mà Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh lại không phải là cường nhân Hoàng Kim Cảnh thật sự,ít nhất, trên người chúng không có linh khí hùng mạnh phòng hộ, thực ra lực sovới cường nhân Hoàng Kim Cảnh được võ trang đầy đủ còn kém không chỉ một bậc.
Nhưng, khi số lượng của Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh đạt đến bốn, vậy thì ngoại trừmột số ít người, những người còn lại đều chẳng có bất cứ hy vọng chiến thắngnào.
Hít một hơi sâu, ánh mắt Dụ Mặc đột nhiên trở nên kiên định.
Cơ hội này cực kỳ khó mới có được, cho dù là biết rất rõ chỉ có một tia hy vọngthắng, gã cũng tuyệt đối không dễ dàng từ bỏ.
Huống chi, lúc này trước mắt rất nhiều cường nhân Tử Kim Cảnh, nếu như sau khigã nhìn thấy bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh liền nhận thua, nhất định sẽ để lại ấntượng cực kỳ xấu trong mắt mọi người.
Cho nên, cho dù là vì bộ mặt của tông môn, gã cũng phải lấy toàn lực ra để đánhcược một lần.
Trong miệng khẽ hét lên một tiếng, thân hình của Dụ Mặc khẽ nhúc nhích, hànquang trường kiếm trong tay lạnh đến thấu xương, hoá thành những đốm nhỏ đâmvào bốn Quỷ Binh.
Bốn Quỷ Binh bắt đầu phát ra tiếng gầm gừ phẫn nộ, chúng cùng lúc nhảy rangoài, từng luồng tử khí tràn đầy lực lượng hắc ám ngập tràn, dường như muốnnhuộm tất cả thế giới thành một màu đen, lực lượng hùng mạnh đó đến cả khôngkhí cũng phát sinh ra chút rung động.
Nhưng mà, khi màu đen sắp bao vây Dụ Mặc, thì lại nhìn thấy thân hình gã độtngột sáng ngời lên bắt đầu rung chuyển. Cùng với động tác không ngừng lắc lưcủa gã, tất cả mọi người lại trở nên như có như không.
Bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh hoặc là móng vuốt, hoặc là nắm tay, hoặc là răngnhọn cắn xé. Tất cả sự công kích đều dồn hết lên thân thể gã.
Nhưng. Chuyện khiến người ta phải giật mình đã xảy ra, bất luận những công kíchnày hung hãn thế nào, đều không thể nào xé rách hoặc đả thương thân thể của DụMặc.
Thân thể của y giống như là đã không ở không gian này nữa rồi. Không còn chịusự công kích của ngoại lực.
Bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh lại là lần đầu tiên gặp phải trường hợp này, chúngđều đồng loạt ngẩn ra, có chút sững sờ.
Doanh Thừa Phong vẫn mở to hai mắt, trong lòng hắn thầm than thở.
Bát đại tông môn quả nhiên là danh bắt hư truyền, mỗi người đều có những bảnlĩnh ẩn giấu, tuyệt đối không thể khinh thường.
Đột nhiên, thân thể Dụ Mặc bất ngờ ngưng tụ, hai mắt của y nhìn rõ bốn phía,hai thanh kiếm trong tay hợp nhất, cả người hoá thành một cột sáng, cứ thế laothẳng tới phía Doanh Thừa Phong.
Bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh kinh hãi, vừa muốn ngăn chặn lại. Nhưng lúc này DụMặc đã tăng tốc độ lên cực hạn, trước khi chúng ra tay đã xong lên chặn lại,kiếm quang sắc bén trực chém Doanh Thừa Phong.
Sau khi nhìn thấy bốn Quỷ Binh, gã đã hiểu ra một chuyện.
Muốn đánh bại chúng, đó tuyệt đối không phải là chuyện không có khả năng. Conđường giành phần thắng duy nhất chính là tìm cơ hội đả thương Linh Sư khu quỷDoanh Thừa Phong.
Chỉ cần đả thương Doanh Thừa Phong. Vậy thì trận chiến này có thể phân thắngbại rồi.
Nhát kiếm này gã vận sức chờ cho lao ra đã lâu, kiếm quang như tuyết, kiếm khínhư đao, oanh oanh liệt liệt, đối phương tan tác.
Khoé miệng Doanh Thừa Phong mỉm cười, hai mắt hắn nhìn hào quang màu trắng nhưtuyết, giơ tấm chắn lớn trong tay lên.
- Hống…
Trên tấm chắn đột nhiên nổi lên một trận dao động kỳ dị, một con sói cực lớn từtrong tấm chắn nhảy ra.
Nó mở miệng lớn dính đầy máu, miệng cuồng hút những lực lượng quỷ dị miên man.
Nháy mắt, kiếm quang đầy trời lập tức tập hợp lại, lao thẳng tới cái miệng tođó.
Trong quang kiếm, thân hình của Dụ Mặc lại hiện lên lần nữa. Một thanh kiếmquang khổng lồ do hai tay kiếm tập hợp thành tuy đã kiệt lực muốn né tránh,nhưng từ trong miệng sói nổ ra lực hút mãnh liệt như thế, khiến gã căn bảnkhông thể chống cự lại.
- Pa…
Kiếm lớn hung hăng đâm vào miệng sói, sau đó bắn thật mạnh ra.
Trong lòng Dụ Mặc hoảng loạn, nhát kiếm này đã được ngưng tụ từ toàn bộ lựclượng của gã, nhưng vẫn không phá vỡ được sự phòng ngự của tấm chắn. Thậm chímuốn tránh tấm chắn cũng không thể tránh được, linh khí tấm chắn này, rốt cuộclà thứ gì, lại hùng mạnh đến như thế.
Đầu của con sói lay động một cái, trong mắt bắn ra hàn quang âm trầm, dường nhưbất cứ lúc nào cũng có thể nhảy ra từ trong tấm chắn để cắn xé đối phương.
Nhưng, Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vỗ vào tấm chắn, con sói to bất mãn lắc lắcđầu một cách khủng bố, nhưng rồi lại ngoan ngoãn quay lại.
Mà Dụ Mặc lúc này lại một lần nữa rơi vào trong vòng vây của bốn Quỷ Binh HoàngKim Cảnh.
Lần này, bọn Quỷ Binh cũng không khinh thường chút nào nữa, chúng bao vây DụMặc kín đến nỗi nước cũng không lọt được, lực lượng hùng mạnh không ngừng oanhkích trên người gã.
Tuy gã lại lần nữa phóng ra lực lượng phòng hộ thần kỳ, nhưng bốn Quỷ Binhkhông ngừng bao vây công kích, lực phòng ngự này dần dần cũng sụp đổ.
- Ai…
Phía sau một cường nhân Tử Kim Cảnh than nhẹ một tiếng, nói: - Đại trưởng lão, trận chiến này chúng ta nhận thua.
Đó chính là cường nhân Tử Kim Cảnh Hào Giang Đình, ông ta nắm rất rõ về thựclực của Dụ Mặc. Nếu như nhát kiếm mạnh nhất đã nổ ra mà vẫn không có hiệu quả,vậy thì có tiếp tục đánh nữa chỉ là tự chuộc lấy nhục nhã mà thôi.
- Được, trận chiến này Doanh Thừa Phong thắng lợi.
Đám người Đại trưởng lão mắt thần như điện, tự nhiên nhìn ra được điều ảo diệutrong đó.
Mà những người khác nhìn về phía Doanh Thừa Phong với ánh mắt trở nên cực kỳcảnh giác.
Về công thì có bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh, về thủ thì có tấm chắn thần vật,công thủ kết hợp như thế, nếu như bản thân họ gặp phải thì phải đối mặt thế nàođây.
Đừng nói là đây là môn hạ các phái Bạch Ngân Cảnh, dù cho là các cường nhân TửKim Cảnh cũng đều không hẹn mà cùng suy nghĩ vấn đề này.
Chỉ có điều, điều mà bọn họ suy nghĩ là phải làm thế nào bài trừ phòng ngự tấmchắn, sử dụng bao nhiêu thời gian mới có thể đánh chết, đánh cho tàn phế têntiểu tử coi thường tôn trưởng, nhưng lại có chỗ dựa lớn như trời như núi này.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vung Hắc Chướng Kỳ trong tay, bốn Quỷ Binh Hoàng KimCảnh không cam tâm tình nguyện hoá thành quỷ khí quay về không gian bên trong.
Dụ Mặc thở phào một hơi dài, gã ôm quyền thi lễ, nói: - Tại hạ thua một cách tâm phục khẩu phục, đa tạ Doanh huynh đã nể tình ra tay.
Gã cũng không phải là ngu ngốc, chỉ cần từ trong sự công kích càng ngày càngyếu của bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh, liền biết Doanh Thừa Phong vẫn chưa dùnghết sức lực. Nếu không, cho dù gã có công phu phòng ngự đặc thù đến đâu cũngkhông thể chịu được thế công ứng phó toàn lực của bốn Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, nói: - Dụ huynh khách khí rồi, hy vọng trong Linh Trì, còn có thể gặp lại huynh.
Dụ Mặc tuy chiến bại, nhưng nếu như hắn không tính nhầm, thì ứng cử viên mà HàoGiang Đình sẽ chọn chính là người này, cho nên, họ vẫn còn cơ hội gặp lại nhau.
Dụ Mặc nhẹ gật đầu, hướng về mấy vị Thái thượng trưởng lão của Linh Đạo thánhđường thi lễ, im lặng lui xuống.
Doanh Thừa Phong cũng không ở lại trên đài nữa, hắn thoải mái bước đi rời khỏi.Chính trong thời khắc vòng lưới bao quanh mấy vị Thái thượng trưởng lão tan ra,hắn quay đầu liếc về phía Đỗ Thắng Lợi đang mang vẻ mặt ảo não, trên miệng nởmột tia cười trào phúng châm biếm.
Đỗ Thắng Lợi chỉ cảm thấy trên người khí huyết tuôn ra mãnh liệt, dường như sắpmuốn phun ra một ngụm máu tươi.
Nhưng mà, có một bàn tay nhẹ nhàng vỗ vào lưng y.
Y run sợ quay đầu lại, chỉ nhìn thấy Lộ Diên Nhi đằng sau chậm rãi nói: - Khoản nợ của ngươi, ta sẽ giúp ngươi lấy lại.
Trong lòng Đỗ Thắng Lợi vui mừng, hướng về phía Lộ Diên Nhi cúi đầu thật sâu.
Đại trưởng lão tự nhiên không quan tâm đến ân oán của mấy tiểu bối nữa, ông tatiếp tục nói: - Hứa Linh Hoàn xuất trướng.
Số năng lượng thạch của Hứa phu nhân đứng thứ hai, sẽ cùng với một cường nhânđứng thứ bảy để tranh đoạt tiến vào danh ngạch.
Khi cô ấy đứng ở trung tâm, một trung niên đầu toàn tóc bạc đi lại. Y ôm quyềnthi lễ, nói: - Tại hạ Phó Việt của Thông Thiên lĩnh, thỉnh giáo!
Trong tám danh ngạch, Linh Đạo thánh đường chiếm ba ghế, nhưng Thông Thiên lĩnhcũng có hai người.
Tuy trong chuyện này không bao gồm nguyên nhân vận khí, nhưng cũng từ mộtphương diện khác phản ánh được thực lực thật sự của các phái.
Hứa phu nhân đối với Thông Thiên lĩnh cũng không có bất kỳ thiện cảm nào, cô hừnhẹ một tiếng, nói: - Mời.
Lời còn chưa dứt, Hồng Lăng trong tay cô biến thành một con trăn toàn thân màuđỏ cuốn đi.
Dải Hồng Lăng này cũng là một bảo vật rất giỏi, đừng tưởng trước đây Hứa BạchĐào có thể dễ dàng phá vỡ, nhưng y cũng là một cao thủ Tử Kim Cảnh hùng mạnh.
Mà khi gặp đối thủ cùng giai cấp, uy năng mà bảo vật này phát ra lại khó có thểđịch nổi.
Từng ánh sáng màu đỏ từ trong không trung phóng ra, tựa hồ muốn vây Phó Việttrong đó.
Nhưng Phó Việt cũng không phải là bình thường, trong tay y cầm một thanh trườngđao. Mắt thấy Hồng Lăng cuốn xuống, ánh đao trong tay y loé lên, từng đao từngđao mãnh liệt chém đi.
Mỗi đao của y đều là thế lớn lực chìm, trên thân đao ẩn chứa uy năng khổng lồ.
Mỗi lần đụng độ với Hồng Lăng, đều có thể phá vỡ luồng sóng lớn màu đỏ.
Sau đó, y ngắm chuẩn được phương vị của Hứa phu nhân, từng bước chân đạp tới. Ygiống như một dũng sĩ trảm núi bổ hải, bất luận là vật gì chắn ở trước mặt, yđều dùng một đao bổ ra.
Sắc mặt Hứa phu nhân ngưng lại, Hồng Lăng trong tay cô múa may càng phát rathần diệu, trong tay kia nắm giữ đoản kiếm tức thì bị cô khống chế xuất quỷnhập thần, ẩn nấp trong Hồng Lăng rồi tìm hiểu đánh lén.
Nhưng, Phó Việt dường như đã sớm phòng bị, ánh đao trong tay y mãnh liệt, thânđao hợp nhất, không ngờ thủ vệ chật như nêm cối.
Hai bên run rẩy hồi lâu, từ đầu đến cuối giằng co không dứt.
Chương Lân đột nhiên cười ha hả, nói: - Đại trưởng lão, họ cứ tiếp tục đấu như thế này cũng không phải là biện pháp,chi bằng coi như hoà nhau đi.
Đại trưởng lão hơi giật mình, nói: - Làm gì có đạo lý hoà nhau?
Chương Lân giả vờ vắt óc suy nghĩ một chút, thở dài một tiếng, nói: - Cũng thế, Hứa phu nhân lại là dòng huyết mạch chính của chân nhân, trận chiếnnày chúng tôi nhận thua nhé!
Đại trưởng lão hồ nghi nhìn gã, trong lòng thầm nghĩ, tên này từ lúc nào lại cólương tâm như vậy.
Mà vào thời khắc này, trong cuộc chiến đột nhiên vang lên tiếng của Hứa phunhân.
- Quang Minh chi Dực.
Sau đó, một luồng hào quang nồng đặc mãnh liệt từ trên người nàng phát ra.
Những ánh sáng trùng trùng điệp điệp, giống như sự ngưng tụ của vô số vật cònsống, hướng tới chỗ lưng của nàng ngưng tụ lại.
Ngay sau đó, một đôi cánh chứa đầy lực lượng Quang Minh xuất hiện trên ngườinàng.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]