- Khí Linh huynh, mời huynh ra ngoài.
Doanh Thừa Phong ở trong phòng khách rộng rãi lấy lò luyện đan ra, ôm quyền, nghiêm nghị nói.
Một vầng sáng lóe lên, trong lò tuôn ra một đám khói mù, lúc đám khói mù này ngưng tụ lại, nhất thời biến thành hình người.
Đan Lô Khí Linh đảo mắt nhìn xung quanh, cười nói:
- Doanh huynh, đây chính là nhà của huynh à, điều kiện cũng được lắm.
Sau khi Doanh Thừa Phong trở thành hộ pháp của Linh Đạo Thánh Đường, tài sản mà Linh Đạo Thánh Đường đưa tới rất nhiều. Và Khí Đạo Tông càng là hào phóng dành ra một khu đất lớn trong tông môn. Đồng trời xây dựng bên trên mấy chục căn phòng xa hoa lộng lẫy.
Căn phòng mà Doanh Thừa Phong ở chắc chắc là tốt nhất, cũng là xa hoa nhất.
Ngoại trừ một số tiện nghi khoa học kỹ thuật hiện đại không có mang tới ra, mức độ xa hoa của căn phòng này làm bản thân Doanh Thừa Phong cũng thầm chắc lưỡi nghẹn lời.
Nhưng căn phòng hoa mỹ diễm lệ như vậy, trong mắt của Đan Lô Khí Linh lại chỉ đánh giá bằng ba từ cũng được lắm.
Chân mày khẽ chau lại, Doanh Thừa Phong nói:
- Khí Linh huynh, tiểu đệ mời huynh ra cũng không phải bàn luận với huynh căn phòng này hay là bày trí bên trong.
Đan Lô Khí Linh cười khan một tiếng, nói:
- Được rồi, huynh có chuyện gì, cứ nói, chỉ cần ta có thể làm được, thì nhất định giúp.
Ngụ ý của nó chính là, nếu làm không được vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076907/chuong-526.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.