🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
-Tốt!
Từ đáy lòng Doanh Thừa Phong kêu lên một tiếng.

Tuy rằng vũ lực của Song Đầu hùng mạnh, nhưng cũng chính bởi vì vậy, cho nêntuy rằng nó sát nhập cả Vị Thạch, nhưng thủ đoạn công kích vẫn chỉ có một.

Ngoại trừ răng nhọn và cự trảo sắc bén ở ngoài, cũng không có thần thông phápthuật hộ thể.

Về điểm này mà nói, nó còn kém hơn rất nhiều so với quỷ binh hình người vừa bịtiêu diệt.

Nhưng, bởi vì trên người của nó có lực lượng càng cường đại hơn, cho nên có thểbù lại thực lực sai biệt, cuối cùng mới dành được thắng lợi.

Rống…

Song đầu rung đùi đắc ý đi tới, hai đầu to to của nó giơ cao lên, giống như mộttướng quân kiêu ngạo đắc thắng, khí thế có nó đặc hơn rất nhiều so với trướckia.

Khí thế, ngoại trừ thực lực của bản thân ở ngoài, còn có thể thông qua chiếnđấu mà nâng cao.

Sau khi Song Đầu Binh Vương tiến giai Tử Kim Cảnh, khí thế của nó đã có tiếnbộ. Mà trải qua hai lần chiến đấu với đầu Tử Kim Cảnh Binh Vương cùng Tề ThiênLão Tổ, nó lại càng trở nên cường đại hơn.

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng vỗ đầu của nó, nói:
- Song đầu, tên kia thế nào rồi?

- Bị ta phong ấn tại không gian dị độ.

Song Đầu hé miệng, trong mồm to của nó tuôn ra lời nói khiến Doanh Thừa Phongvui sướng bất ngờ.

Đôi mắt Doanh Thừa Phong sáng ngời, nói:
- Ngươi có thể chưởng khống không gian dị độ?

Song Đầu Binh Vương ngẩn ra, đầu đang ngẩng cao lập tức buông xuống dưới, nó ủrũ nói:
- Bây giờ còn không thể.

- Ha ha ha…
Khí Linh Đan Lô không hề giữ ý cười nói:
- Không gian chi lực làm sao có thể dễ dàng chưởng khống như vậy, tuy nhiêntrong cơ thể người này khẳng định có Vị Thạch, nếu cho nó thêm vài chục năm, cólẽ thực sự nó có thể hiểu được không gian chi lực, chưởng khống không gian dịđộ kia.

Song đầu tức giận liếc nó một cái, đột nhiên nói:
- Thời gian mấy chục năm, đủ sao?

Tiếng cười của Khí Linh Đan Lô chợt tắt, nó suy tư một chút mới nói:
- Cái đó còn xem ngộ tính của ngươi.

Đôi đầu to gật mạnh một cái, nó nói:
- Ta nhất định có thể làm được.

Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, thời gian vài chục năm, đó cũng là quá lâurồi.

Nhưng mà, nếu như ý tưởng của hắn bị cường giả Tử Kim Cảnh khác biết được, sợrằng sẽ tức giận đến nỗi đưa một cái tát chụp chết hắn.

Các đại lão thăng tiến Tử Kim Cảnh đều là cường giả, nhưng mặc dù bọn họ cốgắng thế nào đi nữa, đều không thể vượt qua cửa ải cuối cùng này. Tuy rằng bọnhọ cũng mơ hồ mò tới bên cạnh không gian chi lực, nhưng nếu muốn chưởng khốngmột phương không gian, thì khó gấp ngàn vạn lần rồi.

Nếu thời gian mấy chục năm có thể làm cho bọn họ hiểu ra không gian chi lực,tất cả mọi người đều sẽ mừng rỡ như điên.

Lắc lắc đầu, hai mắt Doanh Thừa Phong đột nhiên sáng ngời, nói:
- Song đầu, ngươi hỏi một chút xem tên kia có nguyện ý thần phục ta hay không?

Đây chính là Tử Kim Cảnh Binh Vương, Doanh Thừa Phong tự nhiên hi vọng có càngnhiều thủ hạ như vậy càng tốt.

- Ha ha, đó là không có khả năng, ngươi không cần hỏi.
Khí Linh Đan Lô cười nói:
- Từ xưa đến nay, Binh Vương chỉ thuần phục hai loại người, một là loại đẳngcấp cao hơn chút nó, là một cường giả đáng giá chúng nó theo đuổi, một loạikhác là người cho chúng nó ân huệ quá lớn, khiến chúng nó cam tâm tình nguyệnbán mạng cho.

Trong đôi mắt nó mang theo một tia cười đểu, nói:
- Ngươi là một nhân loại Hoàng Kim Cảnh, muốn đạt được Binh Vương nguyện ýtrung thành, có thể sao?

Doanh Thừa Phong có vẻ hơi tức giận trừng mắt nhìn nó, lại nhìn sang phía songđầu phất tay một cái.

Song đầu lên tiếng, dùng thần niệm thông qua Vị Thạch truyền tới.

Tuy rằng nó còn chưa thể chưởng khống không gian thần kỳ kia, nhưng viên VịThạch này đã có một tia dung hợp với thân thể của nó, như vậy có thể thông quaVị Thạch truyền tin tức tất nhiên không có bất cứ vấn đề gì.

Nhưng, chỉ một lát sau, nó liền phát ra một đạo rống giận.

Cho dù Doanh Thừa Phong không hỏi hắn cũng biết kết quả, hắn tự tay vỗ vỗ SongĐầu Binh Vương, nói:
- Thôi đi, đợi khi thực lực của chúng ta đủ để áp chế nó, lúc đó lại đến mờichào đi.

Song đầu đáp ứng, thân hình run lên, hóa thành một đạo hắc quang tiến nhập vàotrong hắc chướng kỳ.

Doanh Thừa Phong liếc mắt nhìn khí linh đan lô, tròng lòng hắn kỳ thực còn tínhtoán khác.

Nếu mảnh vỡ tinh thần Trí Linh phân liệt ra có thể khống chế quỷ binh bìnhthường, vậy đối với Tử Kim Cảnh Binh Vương thì sao?

Có lẽ, hắn hẳn là nên tìm cơ hội thử một chút.

Hai vai Khí Linh Đan Lô dựng thẳng, nó vung tay lên, nắp đỉnh bật ra, một cổmùi thuốc bay ra tràn ngập cả sảnh đường.

Doanh Thừa Phong tiến lên một bước, ở trong lò đan có một viên đan dường màuvàng nhạt. Trên viên đan dược có hào quang màu vàng nhạt lưu chuyển, tuy rằnghắn chưa từng dùng, nhưng lại như trước có thể cảm nhận được năng lượng khổnglồ ẩn chứa bên trong đan dược.

Hắn hít sâu một hơi, lấy ra một cái bình ngọc, cẩn thận từng ly từng tí cất PháCảnh Đan vào bên trong.

Do dự một chút, Doanh Thừa Phong nói:
- Khí linh huynh, nếu ngươi có thể luyện chế Hoàng Kim Phá Cảnh Đan, như vậy TửKim Phá Cảnh Đan và Bạch Ngân Phá Cảnh Đan cũng có thể luyện chế đúng không?

Khí Linh Đan Lô trợn tròn hai mắt nhìn hắn, nói:
- Làm sao ngươi biết?

Doanh Thừa Phong dở khóc dở cười nói:
- Chỉ cần không phải ngu ngốc, liền có thể đoán được.

Khí Linh Đan Lô than thở mà nói:
- Ta đương nhiên có thể luyện chế, nhưng hiệu quả loại đan dược đó nghịchthiên, lúc ta luyện chế cần hao phí lượng lớn tinh thần lực, cho nên mỗi thángluyện chế một viên đã là cực hạn rồi. Hơn nữa…
Nó nhìn Doanh Thừa Phong, nghiêm nghị nói:
- Tử Kim Phá Cảnh đan nhất định phải dùng khi ở Hoàng Kim Cảnh đỉnh cao, bất kểchân khí hay tinh thần lực đều như thế, hiện tại ngươi đừng quá suy nghĩ quánhiều, nếu không tiếp tục đi xuống chỉ có tai hại.
Doanh Thừa Phong khẽ gật đầu, nói:
- Ta hiểu được!
Hắn quay đầu nhìn thoáng qua, nói:
- Chúng ta đi bắt một ít tài liệu nữa về.

Dứt lời, Hắc Chướng Kỳ trong tay hắn nhẹ nhàng nhoáng lên một cái, hơn trăm conquỷ binh Hoàng Kim Cảnh lập tức hóa thành hắc quang bau về bốn phía.

Binh vương trong di tích đều bị song đầu giải quyết xong, Doanh Thừa Phong tựnhiên không cần kiêng nể gì, không còn phải cẩn thận như lúc ban đầu.

Một khắc sau(15 phút),hơn trăm con quỷ binh đồng thời trở về, chúng nó bắtđược hơn mười con quỷ binh không cùng đẳng cấp.

Khí Linh Đan Lô không hiểu ra sao, nói:
- Ngươi bắt những con quỷ binh này làm gì?

Trong đám quỷ binh này, ngoại trừ một con quỷ binh Hoàng Kim Cảnh, còn lại quỷbinh không ngờ đều là Bạch Ngân Cảnh, Thanh Đồng Cảnh và Hắc Thiết Cảnh.

Lực chiến đám quỷ binh này cũng không mạnh, giữ lại chỉ lãng phí không gian HắcChướng Kỳ, cho nên nó không nghĩ ra đến tột cùng Doanh Thừa Phong bị phát điênvì cái gì, không ngờ sẽ làm ra chuyện chẳng có lợi chút nào.

Doanh Thừa Phong quay đầu, nhếch miệng cười với Khí Linh, nói:
- Khí Linh huynh, ta muốn ngươi chỉ điểm học một môn tài nghệ.

- Cái gì?

- Thuật luyện đan!

Sắc mặt Khí Linh Đan Lô lập tức trở nên cực kỳ buồn cười, nó do dự một chút,thấm thía nói:
- Doanh huynh, ta thừa nhận, trên việc tu luyện và thuật luyện khí ngươi quảthật có thiên phú hơn người.

Nói tới đây, nó dừng lại một chút, lập tức nhớ tới tính toán tinh vi của DoanhThừa Phong khiến nó lâm vào hoảng sợ và xấu hổ, loại thiên phú này đã không thểdùng hơn người để hình dung rồi, có lẽ nên nói là yêu nghiệt thì càng thêmthích hợp một chút.

Lắc lắc đầu, nó tiếp tục nói:
- Tuy nhiên, bất kể tu hành vẫn là luyện khí, cũng cần phải bỏ ra một quảngthời gian dài. Ngươi có thể làm hai việc một lúc, đã vô cùng giỏi rồi. Về phầnnhững thứ khác, vẫn là… Tạm thời để xuống đi.

Nó nói vô cùng uyển chuyển, một Khí Linh có thể làm được tới bước này, trí tuệcao như vậy, thật sự cuộc đời Doanh Thừa Phong rất ít gặp.

Chỉ có điều, đối với đề nghị của nó, Doanh Thừa Phong cười mà qua, cũng khôngđể trong lòng.

Nhẹ nhàng đập ngực một cái, hắn nghiêm nghị nói:
- Khí Linh huynh, đường đi ngày sau như thế nào, tiểu đệ đều có tính toán,nhưng hiện tại, tiểu đệ thầm nghĩ mời ngươi truyền thụ tri thức.

Khí Linh Đan Lô sợ run nửa ngày, nhìn ánh mắt nghiêm túc của Doanh Thừa Phong,nó không khỏi thở dài một tiếng, nói:
- Cũng thế, đây là lựa chọn của bản thân ngươi, hy vọng ngày sau ngươi khôngcần phải hối hận.

Doanh Thừa Phong hơi cười cười, nói:
- Khí Linh huynh, nếu ngươi phát hiện tiểu đệ không có thiên phú luyện đan, nhưvậy có thể nói thẳng, tiểu đệ tự nhiên sẽ không để tâm vào chuyện vụn vặt đâu.

Lúc này sắc mặt Khí Linh Đan Lô mới hòa hoãn xuống, nó gật đầu thật mạnh mộtcái, đưa bàn tay ra để trước ngực, nói:
- Tốt, một lời đã định!

Doanh Thừa Phong đưa tay vỗ nhẹ vào bàn tay của nó, hai người nhìn nhau cười,trong lòng đều mơ hồ đắc ý.

Kỳ thật, ban đầu bọn hắn gặp nhau, Khí Linh Đan Lô cũng không có thiện cảm đặcthù gì đối với Doanh Thừa Phong.

Chỉ có điều, sau đó kết giao với nhau, không ngờ nó phát hiện tiểu tử DoanhThừa Phong này tuổi trẻ nhưng đã có lực chiến không tầm thường, hơn nữa, ở trênphương diện luyện khí hắn lại có thiên phú tuyệt đỉnh khiến tất cả tiên hiềnđều cảm thấy hâm mộ.

Vì tâm nguyện nào đó vẫn chưa hoàn thành, rốt cuộc nó làm ra thay đổi, dần dầncoi trọng Doanh Thừa Phong hơn.

Cho nên, giờ phút này gặp Doanh Thừa Phong không hề khư khư cố chấp, nó cũngliền thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Thu Hắc Chướng Kỳ và lò luyện đan vào trong túi không gian, Doanh Thừa Phongtính toán một chút, khoảng cách thời gian ước định với Đoàn Thụy Tín cũng khôngcòn bao lâu, hôm nay nên là thời điểm trở về Khí Đạo Tông rồi.

Nhưng mà, vào lúc này trong lòng hắn lại vừa động.

Một cỗ cảm giác khiến hắn chờ mong đã lâu lập tức bộc phát tràn ngập trong lòng,trên mặt hắn lập tức toát ra một tia ý cười.

Thân hình nhoáng lên một cái, hắn hóa thành một đạo quỷ ảnh thoát ra khỏiphòng, tuy nhiên một lát, hắn cũng đã rời khỏi di tích này, mà nháy mắt ngaykhi hắn rời khỏi di tích, một đạo hắc ảnh hiện ra từ trong bóng tối.

Khí Linh Lang Vương, nó nhảy tới trước mặt Doanh Thừa Phong, giống như một conngựa hung dữ nhanh nhất thế gian, chở Doanh Thừa Phong nháy mắt rời xa.

Mấy ngày sau, rốt cuộc Doanh Thừa Phong trở về tới Cổ Chiến Trường lúc trướchắn tiến vào gặp Âm Phong Quỷ Vực.

Khí Linh Lang Vương không chút dừng lại nhảy thẳng vào bên trong, đám quỷ binhngửi được hơi sinh linh, đều phát ra tiếng gầm gừ giống như muốn nhào lên baophủ hắn.

Nhưng trên người Doanh Thừa Phong đột ngột dâng lên một cổ khí tức quỷ dị.

Đây là hơi thở của Song Đầu Binh Vương, bị hắn mượn dùng ra.

Song Đầu Binh Vương chính là một vương giả trong di tích này, khí tức của nó cólực uy hiếp khủng bố đối với tất cả quỷ binh trong khu di tích.

Một khi cảm ứng được hơi thở của vương giả, tất cả quỷ binh lập tức yên tĩnhtrở lại. Cho dù có sinh linh như Doanh Thừa Phong vội vàng đi qua, cũng khôngthể khiến cho chúng nó tiếp tục xao động rồi.

Doanh Thừa Phong nhanh chóng trở mình, vừa mới mở ra vách đá, một đạo ánh sángmàu hồng lập tức nhào tới trước mặt hắn, bay nhanh quay vòng vòng quanh thânthể hắn vài lần mới dừng lại đứng lơ lửng giữa không trung.

Doanh Thừa Phong đưa ra tay, gắt gao giữ chặt Bá Vương Thương, hắn nhìn chuôithần binh màu đỏ giống như ngọn lửa mãnh liệt này, trong lòng lập tức dâng lêntự tin vô hạn.

Thương này trên tay, thiên hạ chỗ nào cũng có thể đi ngang.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.