- Ha ha…
Doanh Thừa Phong cười khoái trá, nói:
- Đánh trẻ quả nhiên già tới, cứ như vậy tóm gọn một mẻ, khỏi để lại hậu họa vềsau!
Nam tử trung niên kia khuôn mặt vô cùng giận dữ, sát khí bừng bừng nổi lên.
Tuy nhiên hắn cũng là một người bản tính thận trọng, cho dù ba đồ đệ bị quỷbinh vây đánh, dần dần không chống đỡ nổi, hắn vẫn có thể bình tĩnh, không cóhành động gì lỗ mãng,
ánh mắt phóng qua Doanh Thừa Phong và Đoàn Thụy Tín.
Khí tức trên người hai người kia chẳng qua chỉ là Bạch Ngân Cảnh thôi, khôngđáng để hắn quan tâm. Nhưng bên người thanh niên này lại có một con sói lớn,con sói này cho người ta cảm giác vô cùng nguy hiểm; hơn nữa khí tức tản mát raxung quanh nó nó cũng không thua kém gì mình.
Hắn hít sâu một hơi, trầm giọng:
- Linh thú Hoàng Kim Cảnh, ngươi là ngự thú sư?
Người này quả vô cùng trải đời, kiến thức thâm sâu; nhưng lúc này khí linh LangVương đã không còn giống như xưa, trừ phi nó bị đánh tan hoặc không còn chútnăng lượng nào, bằng không ai cũng không thể nhận ra được nó là một khí linhthể năng lượng.
Điểm này khá tương tự với hình chiếu của ác long khi xưa.
Đương nhiên, nếu luận về thực lực, khí linh Lang Vương hiện giờ còn kém hơn rấtnhiều so với hình chiếu ác long.
Thân thể Đoàn Thụy Tín khẽ run lên, quay lại nhìn về phía Lang Vương với ánhmắt đầy vẻ khó tin.
Hoàng Kim Cảnh.
Con sói lớn này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076898/chuong-517.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.