Doanh Thừa Phong kinh sợ ồ lên một tiếng, rốt cục hắn đã hiểu được vì sao lúc mọi người nghe được mình sắp gặp chân nhân thì trên mặt của bọn họ lại toát ra vẻ ngạc nhiên cùng hâm mộ thán phục, thậm chí còn có vẻ ghen ghét.
Tăng tiến lên một bậc chính là việc mà tất cả cường nhân đều tha thiết mong ước, đau khổ tu luyện mấy chục năm cũng không hề tiến thêm. Vì thăng tiến lên một cấp này mà bao nhiêu người nguyện ý trả ra bất cứ giá gì mà không hối tiếc.
Nhưng mà, sau khi gặp được chân nhân lại có thể giúp con người đột phá gông cùm xiềng xích, cấp bậc thăng tiến, đây cũng là một chuyện không thể nào tin nổi.
Nhớ đến ánh mắt của chân nhân Linh Tháp dường như có thể nhìn thấu tất cả, Doanh Thừa Phong có chút hiểu được mà gật đầu một cái.
Có lẽ đúng như trong truyền thuyết, tu vi của chân nhân Linh Tháp đã vượt qua cảnh giới mà con người có thể nhận thức được, cho nên mới có thể làm được một bước này.
- Thừa Phong, chân nhân truyền thụ cho ngươi công pháp gì rồi hả? Đoàn Thụy Tín trầm giọng hỏi, chỉ có điều cảm xúc trong lòng ông lại không bình tĩnh như ở bên ngoài. Điểm này có thể nhìn ra từ những lốm đốm lóe ra trong ánh mắt.
Doanh Thừa Phong gãi gãi đầu nói: - Chân nhân cũng không tuyền thụ công pháp tu luyện cho ta.
- Cái gì?
Hai lão nhân ngơ ngác nhìn nhau, thầm nghĩ trong lòng, vì sao đãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076803/chuong-422.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.