- Ngươi, ngươiác ma.
Hồ Chính Hấn chỉ vào Văn Tinh, kêu lên hoảng sợ.
Trong kí ức của y, người con gái mặc áo bào trắng này có đôi mắt sáng ngời, y chỉ là coi trọng liếc mắt một cái, không ngờ lại bị trầm mê ở trong đó.
Tuy nhiên, tất cả những sự việc sau đó y đều nhớ rất rõ. Người con gái mặc áo bào trắng đó hỏi y về tung tích của kho báu, mà y lại cam tâm tình nguyện nói ra toàn bộ không giấu giếm điều gì cả.
Kho bàu đó chính là lá chắn cuối cùng bảo vệ tính mạng của y, cho dù có dùng cực hình tra khảo thì y cũng không dễ dàng tiết lộ ra. Nhưng, khi đó y lại như bị ma nhập, trong mắt y, người con gái mặc áo bào trắng này giống như là chúa tẻ của y, là tính mạng của y, bất kể là thế nào, y cũng không thể làm trái ý của người con gái áo trắng này.
Đừng nói chỉ là một vật ngoài thân như tung tích của kho báu, cho dù là muốn y dâng lên tính mạng của mình, thì y cũng sẽ vui vẻ mà dâng lên.
Hết thảy những điều này, vào thời điểm đó dường như đều là những điều đương nhiên phải thế.
Nhưng giờ phút này, khi y đã tỉnh táo lại, rồi hồi tưởng lại tình cảnh lúc đấy, trong lòng thập phần kinh hãi không thể nào hình dung được bằng lời.
Loại lực lượng có thể khống chế lòng người như thế này, không thể tin nổi, đó quả thực chính là lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076762/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.