Vù vù, vù vù
Doanh Thừa Phong thở hổn hển, hung hăng nhìn ra phía sau. Đó giống như giòi bọ trong xương cốt, ánh đao như âm hồn không tan đã xuất hiện ngay trước mặt
Hồ Khải Điền dường như muốn cùng hắn tiêu hao hết sức lực. Cho dù hắn có thi triển mọi thủ đoạn kéo dài như thế nào hay trốn đến phương nào, hắn cũng giống như miếng cao dán trên da chó, khi mà đã dán lên cơ thể thì không chịu dời ra dù chỉ một lát
Kỳ thật, điều khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy khó giải quyết nhất đó chính là thân đao hợp nhất của cái người này
Lúc thân thể hắn hoá thành thanh đao, thì cả người và linh khí đại đao không có sự khác biệt gì quá lớn. Cho dù có chịu được sự công kích của Linh Binh cũng đừng nghĩ đến việc lấy được mạng hắn
Theo lí mà nói, tình trạng này không thể kéo dài, nhưng không biết Hồ Khải Điền đã sử dụng loại thủ đoạn nào mà đến giờ phút này thanh đao vẫn hung bạo như cũ, mãnh liệt vô cùng
Trong thời khắc bị theo đuổi như vậy, trong lòng Doanh Thừa Phong cũng trào lên một cơn thịnh nộ
Hắn di chuyển ánh mắt, giải phóng tinh thần lực đến cực hạn, hình ảnh của đồ trang sức cho thấy sự lột xác rõ ràng
Trong lòng hắn khẽ động, chỉ chớp mắt, cả thân thể trong không trung đã bị kiếm quang bao trọn lấy rồi đâm trực tiếp vào vách núi
Hồ Khải Điền hơi giật mình khi quay lại phía sau, hắn dừng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076742/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.