- Vì, vì sao
Đường Tử thì thào hỏi, đôi mắt của hắn toát ra vẻ đau khổ, giãy dụa.
Lúc tất cả sức sống trong cơ thể đều bị diệt sạch, cho dù sức mạnh quang minh có cường đại thì cũng không thể dung nhập vào trong cơ thể một người chết, chỉ có thể kéo lại một chút hô hấp trước khi tinh thần của hắn chưa biến mất hoàn toàn.
Doanh Thừa Phong lạnh lùng nhìn hắn, nói: - Ngươi là một nhân vật nguy hiểm, đây là địa bàn của Đường gia, ta cũng không dám giữ địch nhân như ngươi ở bên người. Thần sắc trong mắt hắn vô cùng ác nghiệt: - Đồ vật này nọ ngươi nói tuy rằng rất mê người nhưng ta không muốn mạo hiểm nữa.
Miệng Đường Tử lắp bắp vài tiếng, cổ họng phát ra vài âm thanh khùng khục, hắn chết sau khi thở dài một ngụm.
Chỉ có điều, cặp mắt của hắn vẫn trợn tròng như cũ, dường như là chết không nhắm mắt.
Trường thương trong tay nhẹ nhàng run lên, lập tức hất văng hai tay Đường Tử, một luồng hào quang từ trên trường thương chợt lóe lên ép sạch sẽ một chút sức sống cuối cùng trong cơ thể Đường Tử.
Chậm rãi nhắm hai mắt lại, Doanh Thừa Phong cảm ứng được khu vực não của Khôi Lỗi Nhân có biến hóa, một lát sau, trên mặt của hắn rốt cục hiện ra nụ cười giống như đã trút được gánh nặng.
Hắn sở dĩ lựa chọn giết Đường Tử vào lúc này, dĩ nhiên là vì ác khí trong lòng, nhưng quan trọng hơn lại là vì khu vực não
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076702/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.