Vũ lão khẽ gật đầu, nhẹ giọng nói:
- Trận chiến hôm nay là song phương quyết đấu sinh tử, mạng mình do trời định. - Lão nhân ông ấy thoáng dừng lại một chút, nói:
- Chẳng qua, lão phu lặp lại một lần nữa, nếu có người mở miệng nhận thua, như vậy các ngươi không thể tiếp tục đuổi giết. Nếu không chính là hướng tới lão phu mà khiêu chiến, hiểu chưa?
- Vâng.
Ba người cung kính lên tiếng, theo đó trên người tăng lên một cỗ khí tức kiên quyết.
Bởi vì bọn họ đều biết rằng, tuy rằng lão nhân nói như thế nhưng trừ phi thật sự cùng đường sắp bị mất mạng tới nơi, nếu không bọn họ tuyệt đối không nhận thua.
Ở trong quyết đấu thế này nếu chết thì chết, nhưng nếu bởi vì nhận thua mà còn sống như vậy người này sẽ bị người ta khinh miệt vô cùng. Từ nay về sau vô luận là ở trong gia tộc hay là môn phái thì địa vị xuống dốc không phanh.
Khi đó, rất có khả năng sống cũng không bằng chết.
Vũ lão vung tay lên, rồi đột nhiên quát lên:
- Các ngươi đều đi ra ngoài cho lão phu.
Theo tiếng hét của lão nhân này, tất cả mọi người ở phía sau bị kinh hồn táng đảm lui bước lại.
Tuy rằng bọn họ ai cũng muốn tận mắt nhìn thấy trận quyết đấu này, nhưng càng không có một ai dám can đảm làm trái lời của vị lão nhân này.
Hứa phu nhân nhẹ nhàng cười nói:
- Các vị đồng đạo! Xin mời mọi người rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076617/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.