- Hay - Hai mắt Lục Mặc sáng ngời lên, cao giọng khen.
Đến lúc này, ngay cả hắn cũng có chút không nén nổi kích động.
Mà những người khác nhìn màn này mà líu lưỡi, thậm chí còn không thể tin vào mắt mình.
Một kiếm kia của Doanh Thừa Phong cũng không có chỗ đặc biệt nào, phảng phất chỉ như võ sĩ bình thường huy kiếm bổ xuống chém nhau. Nhưng mà, góc độ bổ xuống của một kiếm này cùng với thời cơ hoàn toàn đúng, vừa lúc đạo cầu vồng kia lao tới bị một kiếm này bổ trúng, đem nó đánh rớt xuống mặt đất.
Trong nháy mắt ánh sáng chói mắt văng khắp nơi trông vô cùng rực rỡ, phảng phất như bầu trời sao bị đánh rớt xuống mặt đất khiến cho tất cả mọi người đều kích động tâm tình, khó có thể khống chế được mình.
Cừu Nhân Nghĩa oán hận nhìn Doanh Thừa Phong, cổ tay hắn hơi rung nhẹ vài cái, người khác còn cho rằng hắn đang đau lòng vì linh binh bị tổn hại, nhưng chỉ có chính hắn hiểu được đây là hắn đang mạnh mẽ áp chế lửa giận. Bởi vì hắn không muốn làm cho chuyện mình có thể đồng thời khống chế hai kiện linh binh bị lộ ra ngoài.
Một lúc lâu sau, hắn hít sâu một hơi, nói:
- Tốt. Chuyện ngày hôm nay bản công tử sẽ không tiếp tục so đo nữa. Hừ. Hy vọng một năm sau ở trong tranh đoạt Truyền Thừa Tháp có thể làm một lần nữa gặp được các hạ.
Hắn vung tay lên, đoàn ngựa của hắn ở trên đường lớn vòng sang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076567/chuong-185.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.