Tổng đàn Khí Đạo Tông rất rộng lớn, toàn bộ hạp cốc này đều nằm trong phạm vi thế lực của tông môn.
Ở một góc vắng vẻ trong hạp cốc gần nội đường Chú Tạo Đường xây dựng một căn phòng thật lớn, xung quanh nó khắc vô số linh văn. Những đạo linh văn này dưới ánh nắng chiếu rọi xuống thi thoảng lại lóe lên những hàn quang nhè nhẹ.
Nếu nói về lực lượng phòng ngự, nơi này không hề thua kém gì nội đường Chú Tạo Đường, thậm chí so với Chấp Pháp Đường còn mạnh mẽ hơn không ít.
Bởi vì nơi này là trọng địa của toàn bộ tông môn, những vật phẩm trân quý nhất của tông môn đều để ở đây.
Đương nhiên, phàm là những bảo vật để ở trong này đều không còn là tài sản tư nữa, mà nó thuộc vào của công. Chính bởi vì thế, cho nên các đại lão mới vô cùng chú ý tới nơi đây, không một người nào có thể lấy thúng úp voi, đem chúng làm của riêng.
Phong Huống mang theo một cái túi lớn thẳng theo con đường tiến vào trong phạm vi khố phòng của tông môn.
Nơi này là trọng địa của tông môn, đệ tử bình thường căn bản không dám tới gần, nhưng Phong Huống có địa vị như thế nào chứ? Mấy tên võ sĩ canh cửa vừa thấy lão, một đám xoay người thi lễ, chỉ thiếu điều quỳ lạy nữa mà thôi.
Một trung niên hán tử khi biết được tin tức, lập tức dùng tốc độ nhanh nhất từ bên trong chạy ra, hướng về phía Phong Huống cười lấy lòng, nói:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076559/chuong-177.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.