Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, hắn vốn muốn thừa nhận, nhưng chẳng biết tại sao khi nhìn thấy ánh mắt của Lâm Sâm Diệu trong lòng hắn hơi có chút không vui. Vì thế hắn mỉm cười, nói:
- Sư bá! Đây là Phong sư tổ ban tặng cho ngài. Lão nhân gia nói ngài tu luyện Thủy hệ công pháp, kiếm này nếu nằm trong tay sư bá mới có thể phóng thích ra uy lực chân chính, cho nên để vãn bối đem kiếm này tới đây tặng cho ngài.
Lâm Sâm Diệu thở dài một hơi nhẹ nhõm, hắn chậm rãi gật đầu, nói:
- Hóa ra là ý tứ của Phong sư huynh. Ha ha.... Tự Nhiên! Vận may của ngươi thật tốt a.
Khi Doanh Thừa Phong lấy ra thanh kiếm này, lão còn tưởng rằng nó do chính tay Doanh Thừa Phong tự mình quán linh. Nhưng khi nghe thấy những lời này, lão lập tức kết luận, thanh kiếm này chính là do Phong Huống quán linh, mà Doanh Thừa Phong chẳng qua chỉ là người đem tới mà thôi.
Đây cũng không phải là lão xem nhẹ Doanh Thừa Phong, mà là căn bản không thể tưởng tượng được thiếu niên trước mặt này sẽ đạt tới mức yêu nghiệt như thế.
Chẳng qua, ngay cả kiếm này không phải do hắn rèn, nhưng có thể khiến cho Phong Huống nể mặt hắn mà đưa cho thanh kiếm này, thì cũng dễ dàng suy đoán được địa vị của hắn ở trong lòng Phong Huống. Suy nghĩ của Lâm Sâm Diệu nhanh chóng thay đổi liên tục, cuối cùng đưa ra một quyết định.
Lâm Tự Nhiên do dự một chút, nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076553/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.