- Ha ha.... - Theo tiếng cười sang sảng vang lên ở trong đại sảnh, Lâm Tự Nhiên ngồi yên vị trên ghế chủ trì, ánh mắt không ngừng đảo ra xung quanh nhìn mọi người, trên người lão cũng lộ ra khí tức vô cùng cường đại.
Hôm nay, lão đã xuất quan được mười ngày, đã đem cảnh giới võ sư hoàn toàn củng cố. Lúc này đây, lão bày tiệc rượu, mời những bằng hữu thân quen từ khắp mọi nơi tới để chúc mừng.
Võ sĩ tấn thăng lên võ sư đối với một vũ giả mà nói, đây không nghĩ ngờ gì chính là chuyện động trời nhất.
Ở trên thế giới này, người tập võ chiếm phần lớn dân số, mà có thể tu luyện ra chân khí tấn thăng thành võ sĩ lại nhiều vô số kể. Nhưng mà, có thể từ hàng ngũ võ sĩ trổ hết tài năng bước lên hàng võ sư thì trong trăm dặm may ra mới tìm được một người.
Tuy rằng so sánh như thế này hơi có phần khoa trương, nhưng lại không kém bao nhiêu.
Tuyệt đại đa số võ sĩ đều dừng lại ở cửa ải thập tầng chân khí cả đời, cuối cùng buồn bực mà chết. Mà ai có thể đột phá thập tầng chân khí thành tựu võ sư, thì thất nhiều đều là nhân tài, rất nhanh sẽ bị các đại môn phái và thế gia mời chào.
Lâm Tự Nhiên khổ tu võ đạo mấy chúc năm qua, tiến vào trong sơn môn, bắt đầu từ một tên tiểu tốt vô danh cho tới nay tấn chức võ sư. Quá trình gian khổ đó không cần kể thì ai cũng có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076551/chuong-169.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.