- Ở chỗ nào? - Con ngươi Lâm Đào lóe lên một tia kích động, thù hận, lão quát hỏi.
Doanh Thừa Phong cúi đầu nhìn lướt qua bản đồ hai lần, cuối cùng đưa tay chỉ vào một điểm nói:
- Nơi này. Nhất định là ở trong này.
Ánh mắt Lâm Đào lóe lên hung quang, lão vội vàng nói:
- Đi.
Doanh Thừa Phong cười khổ một tiếng, nói:
- Tiền bối! Lần này đầu dị thú kia rất cường đại, vãn bối....
Lâm Đào xoay người lại, trong ánh mắt hiện lên tia sát khí, nói:
- Ngươi đi hay không đi?
Doanh Thừa Phong thoáng rùng mình, hắn từ trên người đối phương cảm ứng được sát khí không hề che dấu, vội vàng gật đầu nói:
- Vãn bối nguyện ý vì tiền bối mà cống hiến sức lực.
- Hừ...
Lâm Đào hừ lạnh một tiếng, đưa tay tóm lấy cánh tay Doanh Thừa Phong, mang theo hắn chạy vào một thông đạo.
Nơi này sở dĩ gọi là Cửu Khúc Thập Bát Loan cũng là bởi vì thông đạo vô số, rõ ràng là con đường thẳng tắp chỉ có vài chục trượng, nhưng nếu muốn tới đo thì không biết phải đi vòng xa tới bao lâu mới đến được.
Ở trên thế giới này, có lẽ cũng chỉ có sư cấp cường giả như Lâm Đào lưu lại trong Cửu Khúc Thập Bát Loan hơn mười năm mới có thể tìm được đường ngắn nhất để đi tới đích.
Lâm Đào mặc dù nhanh chóng di chuyển, nhưng hai chân chạm đất lại không hề gây ra tiếng động nào. Mà lão di chuyển càng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076516/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.