- Ầm....
Lúc Lâm Đào ẩn núp khi tức cả người thu liễm lại giống như một tảng đá không có sinh mệnh.
Nhưng một khi một chân hắn giậm một nhát lấy lực, cản người lập tức bộc phát một cỗ khí thế cường đại khó có thể hình dung. Hắn giống như một chiếc máy ủi đất, ầm ầm lao về phía trước. Hết thảy những chướng ngại nhỏ ở ven đường đều bị lão dẫm thành một mịn, căn bản không thể ngăn cản bước chân của lão.
Vì thiên niên Huyết Bức Vương, Lâm Đào đã phải khổ cực ở trong này hơn mười năm, khát vọng của lão đối với vật này có thể nói đã thành bệnh tương tư.
Hiện giờ hy vọng sắp đạt được, cả tinh khí thần của lão trong nháy mắt đạt tới trạng thái đỉnh phong, chỉ cần lão nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể bộc phát ra một kích mạnh mẽ nhất.
Chỉ có điều, bản thân hắn dù sao cũng là hạng người giảo hoạt, hơn nữa ở trong này hơn mười năm đã sớm quen thuộc với tập tính của Huyết Bức. Trong nháy mắt ra tay tuy rằng tạo thành uy lực rất lớn, nhưng ngược lại sẽ dọa cho Huyết Bức bỏ chạy, cho nên một quyền của hắn lực lượng phát tán ra khắp nơi, nhìn thì thanh thế rất lớn, nhưng thực tế lại chẳng có chút tổn thương thực tế nào.
Chẳng qua, khi đối mặt với con dơi bình thường, Hỏa hệ lực lượng ở trình độ này đã đủ đánh cho chúng tan tác.
Theo tiếng vang lớn phát ra, một luồng hồng quang từ trong lòng bàn tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-than/2076514/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.