- Chuyện này có liên quan gì tới ta?
- Tào Bằng nở nụ cười:
- Đám quân Khương kia chỉ muốn ta chết chứ để ý gì tới thanh danh của ta. Tử Long dũng mãnh! Mỗi trận chiến giết định vô số, quả thực là dũng tướng trong quân của ta. Khi ta tới thành Long Kỳ, Vương đô úy từng nói với ta rằng việc Tử Long tiếp quản thành Long Kỳ là người thích hợp nhất. Ngươi cũng biết, lần này Vương đô úy bị thương rất nặng. Vốn ta định để cho y ở lại Địch Đạo nghỉ ngơi một thời gian rồi sau đó sẽ cùng thê tử trở về Hứa Đô. Nhưng ngay cả Địch Đạo, y cũng không tới được. Có lẽ phải ở lại Lâm Thao, tĩnh dưỡng hai tới ba tháng mới có thể miễn cưỡng đi lại...
- Lần này, Vương Đô úy về lại Hứa Đô có lẽ sẽ nhanh chóng được ủy nhiệm việc khác. Ngươi cũng biết, y ở thành Long Kỳ năm năm, vợ con cũng chưa từng được tới Hứa Đô. Ngay cả đám cưới của y ta cũng không được dự nên trong lòng rất áy náy. Lần này, y bị trọng thương cũng là một cơ hội tốt để nghỉ ngơi. Chỉ có điều, y đi rồi thì chức Tây bộ Đô úy lại bỏ trống. Vương đô úy có đề cử ngươi. Nhưng hiện tại, công lao của ngươi vẫn còn thiếu, nếu muốn tiếp nhận vị trí này cần phải cố gắng hơn.
Ý của Tào Bằng chính là nói với Triệu Vân chuẩn bị để cho ngươi nhận chức Đô úy Tây Bộ. Có điều công lao của ngươi còn ít nên ngươi cần phải lập công.
Phẩm hàm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748761/chuong-694.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.