- Tử Trọng, sao lại vậy?
Triệu Vân cầm thương ngăn cản đường đi của Quân Trúc, lớn tiếng quát hỏi.
Quân Trúc phụng mệnh thống lĩnh hậu quân, nếu theo cấp bậc mà nói Triệu Vân là bộ khúc của ông ta, mà nay tại Trường phản pha hỗn loạn, Quân Trúc nên chỉ huy binh mã chống đỡ truy binh chứ không phải xuất hiện ở chỗ này. Cho nên mới khiến cho Triệu Vân ngăn cản Quân Trúc lại hỏi.
Chỉ có điều, gã vừa hỏi lại vừa giận Quân Trúc.
Quân Trúc cũng được coi là người có phong độ khí phách nhưng lúc này lại vô cùng thảm hại.
Triệu Vân cũng chỉ là thuận miệng hỏi, nhưng khiến Quân Trúc ngượng ngịu không dám đối diện với Triệu Vân.
Tuy nhiên, ông ta cũng không có cách nào khác.
Nghe Triệu Vân hỏi, Quân Trúc cười khổ:
- Tử Long, Tào Bằng đến!
- Hả?
- Cũng không biết hắn huấn luyện được một đội quân tinh nhuệ từ lúc nào mà căn bản không thể nào chống đỡ được. Hiện nay hậu doanh đã tan tác không thể ngăn cản được truy binh, Tử Long hay mau theo ta rút lui khỏi đây, nhanh chóng thông báo cho chủ công để chủ công sớm có đề phòng, tránh bị tên tiểu tặc kia tập kích.
Quân Trúc có lòng tốt nhưng Triệu Vân nghe lại cảm thấy khó chịu.
- Ba vị phu nhân và công tử đang ở đâu?
- Hả?
Quân trúc ngẩn ra, bỗng dưng giật mình toàn thân lạnh toát.
Vừa rồi mình chỉ lo bỏ chạy mà quên mất Cam phu nhân, Quân phu nhân và Hướng phu nhân vẫn còn ở trong loạn quân. Mà quan trọng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748709/chuong-642.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.