Ban đầu, Lưu Tông ở bên cạnh cũng không để ý tới. Thế nhưng Thái phu nhân lại nhận ra, Tào Bằng hình như không hề hứng thú với múa hát, bà sai người chuyển lời ý bảo Lưu Tông cố gắng để ý và quan tâm tới Tào Bằng, về danh nghĩa, Lưu Tông là học trò của Tào Bằng nên đã tiến đến kính rượu hắn.
Nghe hai người đàm luận binh pháp, Lưu Tông cũng ngồi bên lắng nghe với vẻ hiếu kỳ.
Nói ra thì đứa trẻ này cũng thật đáng thương.
Tào Bằng cũng không ác cảm gì với Lưu Tông, nó đã muốn nghe thì hắn liền lấy ba mươi sáu kế ra để giải thích một cách rõ ràng, dễ hiểu.
Văn Sính ở bên cạnh thỉnh thoảng đặt câu hỏi, khiến Lưu Tông thu hoạch được khá nhiều điều.
Ngay trong lúc Tào Bằng đang nói chuyện hưng phấn, bỗng nhiên thấy Thái Trung thần vẻ mặt hoảng hốt, chạy vào trong đình.
Gã tới trước mặt Tào Bằng và Văn Sính, thầm thì nói:
- Trọng Nghiệp tướng quân, vừa mới được thám mã hồi báo, Phàn Thành có biến động khác thường.
Phàn Thành có biến động khác thường sao?
Tào Bằng rùng mình, cảm giác ngà ngà say lập tức tiêu tan.
Hắn và Văn Sính đưa mắt nhìn nhau, đồng thời vươn người đứng dậy đi ra ngoài.
Phía sau bỗng nhiên nghe thấy giọng nói trẻ con của Lưu Tông:
- Tiên sinh, học trò có thể đi cùng tiên sinh không?
- Hả?
Tào Bằng ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía Lưu Tông,
chỉ thấy một đôi mắt đen láy đầy hưng phấn và tò mò, còn ẩn chứa cả một chút cầu khẩn. Tào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748707/chuong-640.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.