Sau một hồi hỗn chiến, sắc trời đã tối.
Dưới thành Loan Điểu, đèn đuốc sáng trưng, cũng là lúc Tào Bằng sai người dọn dẹp chiến trường, thu gom thi thể của quân Tào. Trận chiến này quân Tây Lương chết hàng trăm người, mà quân Tào cũng tử thương hơn trăm. Tổng thể mà nói, tỉ lệ một phần tư thật ra đã có thể làm Tào Bằng vừa lòng, chẳng qua Bạch Đà binh cũng có sáu người tử trận, hơn mười người bị thương, nên Tào Bằng vẫn cảm thấy không vui.
Thi thể của binh Tây Lương, cũng cùng được thu dọn.
Nhưng Tào Bằng cũng không phí quá nhiều tâm tư vào những thi thể này, theo tập tục của người Khương, đem thiêu thi thể. Tuy là mùa thu, trời trở lạnh, nhưng những thi thể này nếu không xử lý đúng lúc, tất nhiên sẽ tạo thành phiền toái lớn.
Tào Bằng thật không hy vọng đầu xuân năm sau, Loan Điểu sẽ biến thành một tòa tử thành.
Giờ Tuất, Từ Thứ truyền tin đến, đã dẫn quân bình an vượt qua Lư Thủy, dự tính sẩm tối sẽ đến bãi Lư Thủy.
Tất cả đều ở trong sự kiểm soát của Tào Bằng, cuối cùng hắn có thể thở phào nhẹ nhõm.
<!--Ambient video inpage desktop-->
Sau khi làm xong việc, đã đến giờ Sửu. Tào Bằng mệt mỏi trở về phòng, ngả lưng lên giường nhỏ, nhanh chóng đi vào giấc ngủ.
Giao chiến với Mã Siêu, có chút mất sức.
Tuy sau cùng thắng, nhưng Tào Bằng lại không cảm thấy vui.
Sự dũng mãnh của binh Tây Lương vẫn còn làm hắn kinh ngạc…? Toàn quân tan rã, vẫn có thể duy trì trận hình không loạn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748552/chuong-485.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.