Mùa thu năm Kiến An thứ mười, Hứa Đô lại nghênh đón một mùa thu hoạch hiếm có.
Hoàng Nguyệt Anh và Hạ Hầu Chân đưa Trương thị, dạo bước ở trong điền viên, cùng hưởng thụ khoái lạc của mùa thu hoạch. Tào Cấp và Lưu Diệp ngồi ở xuống đất ở bờ sông, đổi chén. Hiện giờ, Tào Cấp đã thành một trong số không ít mấy người bạn của Lưu Diệp, y sẽ chạy đến chè chén no say với Tào Cấp…Tào Cấp nay phong quan thành Giáo úy thành môn, nắm giữ kho vũ khí, Phụng Xa Hầu. Quan chức càng ngày càng hiển hách, địa vị càng ngày càng cao, nhưng Tào Cấp lại dường như trở nên, càng ngày càng nhàn nhã.
Làm quan là làm được một chỗ để xoay sở, chính là vấn đề dùng người.
Thủ hạ Tào Cấp hiện giờ cũng coi như là những nhân tài.
Chẳng những có Tào Tuân Tào Bân, con cháu Tào thị này dốc sức, còn có hai huynh đệ, Kim Ngưu Kim Ngân, hàng ngày xử lý tạp vụ.
Tuy nói phong quan Giáo Úy thành môn, nhưng Tào Cấp tự mình rõ nhất, gã không phải là một người có khiếu.
Mỗi ngày chẳng qua là cái đội mão, lộ cái mặt ra, rồi sau đó thì trốn ở trong nhà, hoặc là tìm người uống rượu, hoặc là châm lửa tạo đao, qua thật là nhàn nhã. Chẳng qua, Tào Cấp cảm thấy cuộc sống hiện giờ, dường như cũng không có sung sướng như khi còn ở Cức Dương.
Con trai, ở Tây Bắc; con gái đi theo con rễ, đi Đông quận.
Bạn chí cốt thuở bình sinh, cũng đang ở Lũng Tây, dường như người có thể nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748549/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.