Liên tục hai ngày mưa thu qua đi, nhiệt độ không khí Hồng Trạch giảm xuống.
Mưa phùn lất phất cuối cùng cũng ngừng rơi, trên trời nắng gắt, không khí lành lạnh nhưng trong lành. Đầu thành Hồng Thủy Tập, lá tinh kỳ bay phấp phới, màu cờ tung bay. Nếu như có người vừa tới nơi đây, nói không chừng sẽ nghĩ nơi đây đang chuẩn bị mừng ngày hội.
Đậu Lan thay trường bào, dẫn Đậu Hổ chờ ở ngoài thành.
Xa xa cuối đường lớn, vắng vẻ không một bóng người. Phụ tử hai người đứng dưới cổng thành Hồng Thủy Tập, thỉnh thoảng khe khẽ thì thào.
Mà trong nhóm người ở bên đường, Tào Bằng mặc phục trang của người Hồ,khoanh tay mà đứng Khương Tự và Lương Khoan cũng đi cùng hắn. Bọn họ và phụ tử Đậu Lan đều giống nhau, đều đang chờ sứ giả Mã gia đến. Đồng thời, riêng Tào Bằng, hắn cũng muốn nhân dịp này xem xem Cẩm Mã Siêu trong truyền thuyết rốt cuộc trông như thế nào. Đây chính là cái gọi là biết người biết ta, trăm trận trăm thắng!
- Công tử, Mã Siêu này đến, Đậu Lan chưa chắc có thể giữ chắc được.
- Ta biết.
Tào Bằng nhẹ giọng đáp một câu, ra hiệu Khương Tự không cần mở miệng.
Trong lòng hắn lại âm thầm tính toán, việc này nên quyết định như thế nào. Dã tâm của Mã gia muốn đoạt lấy Hồng Trạch đã rõ ràng. Dựa vào lực lượng trong tay Mã Đằng hiện giờ, nếu Tào Bằng muốn tranh thủ sự ủng hộ của Đậu Lan, chỉ sợ sẽ chẳng dễ dàng gì. Dù sao, Mã Đằng vẫn là một tên Hán thần, ở một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748458/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.