Đêm nay, Tào Bằng không ngủ lại ở Thân Binh Doanh.
Hắn cưỡi sư hổ thú, cầm Phương Thiên Họa Kích, dẫn theo hai gã Phi Mạo đi trên thảo nguyên mênh mông, cảm nhận hơi thở lạnh lẽo của làn gió đêm. Bỗng nhiên hắn phóng ngựa thật nhanh, múa kích trong không trung; rồi lại đột ngột ghìm ngựa, hoành kích, đứng sừng sững giống như một pho tượng phật cổ xưa trên thảo nguyên…Đêm nay, dường như hắn có điều gì rất khó để giải quyết…
Tương lai của Hà Tây sẽ như thế nào đây?
Cũng có nghĩa là tương lai của hắn sẽ ra sao?
Chính Tào Bằng cũng không biết rõ, có rất nhiều việc mơ hồ không thể cảm nhận được tràn ngập ở trong lòng của hắn.
Hà Tây, hắn nhất định sẽ không bỏ.
Nhưng nếu như sau này phải thu hồi Hà Tây cũng giống như Tào Tháo đã thu hồi Hải Tây thì hắn phải làm như thế nào mới đúng?
Gió đêm nhẹ thổi, những ngọn cỏ lay động xào xạc.
Dưới ánh trăng, thảo nguyên Hà Tây giống như mặt hồ gợn sóng. Trong làn gió đêm hiu hiu thổi, những gợn sóng nhấp nhô xanh biếc. Một đêm thật yên tĩnh khiến cho người ta cảm thấy thật thoải mái và dễ chịu. Đột nhiên Tào Bằng giục ngựa chạy lên một gò đất cao, dõi mắt nhìn về phía chân trời xa…
Hắn dường như muốn tìm kiếm tương lai của chính mình, nhưng ở trong màn đêm, tương lai lại có vẻ mờ mịt không nhìn thấy được.
Bất tri bất giác, trời đã sáng…
Khi Tào Bằng trở về Thân Binh Doanh, Bàng Thống đang cùng với Hàn Đức dẫn theo một trăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748452/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.