Đi Dĩnh Xuyên, chỉ là ý nghĩ này sinh tạm thời.
Tào Bằng cũng sợ Bàng Thống rời đi bất ngờ, dứt khoát muốn đi cùng ông ta.
Nghe nói, vị lão phu nhân đó rất hung dữ. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Trình Dục giả danh Từ Thứ lừa lão phu nhân từ Dĩnh Xuyên tới Hứa Đô, Từ Thứ đành phải rời xa Lưu Bị. Nào có hay rằng, lão phu nhân sau khi biết mình bị mắc mưu, ngay lập tức vô cùng giận dữ. Sau khi chửi mắng Từ Thứ một trận thậm tệ liền tự sát, để lại tiếng thơm cho muôn đời sau.
Còn như chuyện xưa có suy diễn hay không, Tào Bằng cũng không thể hiểu hết.
Nếu chẳng may vị lão phu nhân đó có ác cảm với Tào Tháo, Tào Bằng mà chạy tới chẳng phải tự mình đến chịu tội hay sao?
Có Bàng Thống đi theo, vừa lúc có thể làm tấm bình phong che chắn cho hắn. Cho dù lão phu nhân có bất mãn với Tào Tháo, Tào Bằng cũng có cớ liên hệ với lão phu nhân.
- Con muốn đi Dĩnh Xuyên?
Tào Cấp cười mà như không nhìn Tào Bằng.
- Đúng vậy, cha có gì muốn dặn dò con?
Tào Cấp cười nói:
- Vừa vặn, nhạc phụ con định cư ở Dĩnh Xuyên, muốn tìm nơi ở ở bên đó, con cùng đi với ông ấy nhé.
Hoàng Thừa Ngạn muốn định cư ở Dĩnh Xuyên?
Chuyện này quả thực có phần vượt ra ngoài dự đoán của Tào Bằng.
Tình cảm gắn kết nơi quê cha đất tổ của cổ nhân rất nặng, cái gọi là cố hương khó rời xa, rất ít người bằng lòng rời đi.
Nhưng ngẫm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748428/chuong-361.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.