Đến cả lực cầm đao Tào Bằng cũng không có!
Không sai, hắn vừa rồi đột phá, nhưng đột phá được không có nghĩa là sức lực vẫn sung mãn, đó là quy định bên trong cuộc chơi. Sau khi đột phá, thể lực Tào Bằng không có chút thay đổi nào, chẳng qua trong lúc ẩu đả, sự vận dụng sức mạnh càng trở nên thêm thuần thục hơn mà thôi….
Trong thế sinh tử.
Đối với Tào Bằng mà nói, chẳng có gì thay đổi cả, hắn vẫn còn rơi vào hiểm cảnh.
Người đã hoàn toàn nằm trong vòng bao vây điên cuồng, trong đầu chỉ sót lại từ "giết". Đột nhiên, hắn cảm thấy một cảm giác rất quen thuộc. Dường như có người đang tiến tới dựa gần hắn. Trên chiến trường, Phi Mạo gần như không còn ai, kẻ tới gần được, ngoại trừ kẻ thù ra thì vẫn chỉ có kẻ thù mà thôi.
Tào Bằng theo bản năng chĩa thương tới kẻ đang tới gần, thậm chí còn chẳng nhìn rõ bộ dạng của đối phương. Text được lấy tại Truyện FULL
- Công tử, là ta.
Cam Ninh vọt tới bên người Tào Bằng, lại nhìn thấy đỉnh thương của Tào Bằng đâm tới.
Y vội vàng nâng đao đón lưỡi thương, chỉ nghe một âm thanh vang lên, đại thương trong tay Tào Bằng lập tức bay ra xa, cả người đang trên ngựa hoảng loạn, lung lay sắp đổ, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể lập tức ngã xuống. Cam Ninh vội vàng lớn tiếng la lên, vọt tới bên cạnh Tào Bằng.
- Hưng Bá…
Tào Bằng lúc này mới tỉnh lại, thấy rõ ràng là Cam Ninh, hắn không khỏi ngẩn người.
- Ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748402/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.