- Hải ngoại?
Tào Bằng nhíu mày.
- Từ Châu và Thanh Châu thuộc thẩm quyền của Tào công. Ký châu cũng không an toàn...những nơi khác thì ngươi lại không thể quan tâm được. Cách tốt nhất chính là đi hải ngoại.
Nhìn xung quanh thấy không có ai, Trần Quần rút một cuộn lụa trắng nhét vào tay Tào Bằng.
- Mấy năm trước, ta ngẫu nhiên cứu được một thương nhân trên biển. Người này hàng năm đi tới Hải ngoại nên cho ta một tấm hải đồ. Phía Đông Bắc Cù Sơn có một bán đảo. Trên đảo này có ba nước vô cùng hỗn loạn. Đây là chỗ ở của người man di nghe nói là ăn tươi nuốt sống, nên cuộc sống hơi khó khăn nhưng lại đỡ nguy hiểm hơn ở đây. Ta biết trong tay ngươi có chút lực lượng đưa các cô ấy tới Mã Hàn đi...
- Mã Hàn?
- Đúng vậy.
Trần Quần hạ giọng: nguồn TrumTruyen.net
- Dưới trướng Lữ bố có một đại tướng tên là Cao Thuận thiện chiến. Người này trung thành và tận tâm với Lữ Bố. Nhưng trong lúc Lữ Bố phá vậy lại không thấy xuất hiện... Nói vậy ngươi biết! Có hắn, lại thêm mấy trăm binh mã đủ để hoành hành Mã Hàn. neus như bọn họ có thể đứng vững ở đó thì Tào công cũng không thể nào làm gì được.
Mã Hàn...
Đó chẳng phải là một trong tam Hàn hay sao?
Tương truyền rằng nhân dân Triều Tiên trước đây chính là hậu duệ của tam Hàn. Chẳng lẽ Trần Quần nói tới bán đảo Triều Tiên? Tào Bằng kinh ngạc liếc mắt nhìn Trần Quần rồi cất tấm hải đồ đi.
Trần Quần có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748311/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.