Tào Bằng nói:
-Lập tức thông báo trong thành sắp xếp để mọi người vui vẻ một chút. Nhưng quân Hạ Bì vội vã bỏ chạy, còn cố ý bày ra kế Kim thiền thoát xác như thế. Bọn họ càng cố ý tỏ vẻ huyền bí như vậy, càng cho thấy bọn họ đang nóng lòng muốn rút lui. Chuyện cấp bách là chúng ta phải nhanh chóng liên hệ với Cam Ninh, dẫn quân truy kích. Nếu không thể hợp lực thật chặt chẽ, tất sẽ bị bọn họ đánh trả. Cũng không thể quá xa để duy trì áp lực đối với quân Hạ Bì.
Tào Bằng đánh một tiếng trống cổ vũ tinh thần hăng hái của quân sĩ:
-Chư quân, kiến công lập nghiệp chính là lúc này đây. xem tại TrumTruyen.net
Thật ra, Tào Bằng cũng biết. Đánh đến bây giờ, binh lính đã rất mệt mỏi. Không chỉ có binh sĩ uể oải mà ngay cả bọn Chu Thương, Phan Chương cũng đã rất mệt mỏi rồi. Hơn nữa, chiến thuật truy kích phải dựa vào tốc độ. Tào Bằng giờ có muốn truy kích Tào Tính – Trần Cung, vấn đề lớn nhất của hắn là không có ngựa. Đi bộ để truy kích tất càng khiến binh lính thêm khổ cực. Nhưng cho tới bây giờ, Tào Bằng không còn sự lựa chọn nào khác.
Bọn Phan Chương nghe thấy thế, cả đám đều nóng lòng. Chợt, Tào Bằng lệnh bố trí ba trăm quân tốt. Bốn người Hạ Hầu Lan, Chu Thương, Phan Chương, Đặng Phạm, mỗi người dẫn năm mươi người, đích thân Tào Bằng dẫn trăm người. Sau khi ăn lương khô xong liền tức khắc cho nhân mã truy kích Hạ Bì. Cùng lúc đó, hắn lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748295/chuong-228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.