Phóng ngựa từ trong binh doanh ra, Tào Bằng cùng với Bộ Chất và Hạ Hầu Lan đi thẳng tới thành Hải Lăng.
Từ xưa tới nay, ân và uy đi cùng với nhau. Đọc Truyện Online mới nhất ở TrumTruyen.net
Hiện giờ uy đã có còn ân thì ở đâu?
Khi tới bên ngoài thành Hải Lăng, Tào Bằng nhìn bức tường thành bị tàn phá mà nheo mắt lại.
Tháng bảy năm Kiến An thứ ba, Dự Châu được mùa thu hoạch lớn...
Việc thực hiện đồn điền trong một thời gian dài khiến cho khu vựa sung túc. Viên Thiệu phái sứ giả tới mượn lương Tào Tháo nhưng bị y từ chối.
Rất nhiều người không khỏi lo lắng nhưng Tào Tháo không hề sợ.
- Bản Sơ đa nghi. Nếu ta cấp lương thảo cho y, y sẽ cho rằng ta có dã tâm. Mà ta cương quyết từ chối thì ngược lại y sẽ phóng tâm hơn.
Tào Tháo ngồi trong hoa viên chỉ cười nói với Tào Phi. Năm đó Tào Phi mới mười một tuổi, hơi giống một ông cụ non. Có điều gã cũng không thể hiểu được lời nói của Tào Tháo. Nhưng gã biết không thể hỏi lại. Bởi vì có một số việc nếu nói rõ quá thì không hay.
Tào Tháo bưng ly rượu rồi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời trong xanh. Thấy những đám mấy trắng từ từ thay đổi...
Tào Tháo chợt nở nụ cười rồi nâng chén rượu lên trời. "Đây là thời điểm ra tay với con hổ kia rồi!"
Thời gian thoáng đã sắp đến tháng chín.
Hương hoa quế tháng tám báo hiệu cuối thu, tiết trời mát mẻ. Nhưng Hải Lăng liên tục mưa tầm tã hơn chục ngày,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748278/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.