Trần Đăng cũng đã thấy Tào Bằng nhưng không để ý bắt chuyện. Tào Bằng nghe được Trần Quần nói, vội vàng khom người:
-Tào Bằng tuần hành Đông Lăng đình, phụng mệnh tới đây, xin bái kiến thái thú đại nhân.
Đó là một quy củ!
Trần Đăng là thượng quan, lại là chủ nhân, không thể mở miệng trước.Nhất định phải do hạ quan mở miệng trước rồi sau đó Trần Đăng mới có thể trả lời.
-Hữu Học, vào đi.
Trần Đăng vẫy tay ra dấu Tào Bằng đi vào, sau đó nói với Trần Quần:
-Không phải ta tìm Hữu Học, mà là Hưu Nhược chỉ đích danh muốn gặp Hữu Học.
-Hả?
Tào Bằng cùng Trần Quần ngẩn ra. Trần Quần nghi ngờ hỏi:
-Huynh trưởng, ngươi gặp Hữu Học có chuyện gì?
Người trung niên thu hồi nụ cười, trịnh trọng quan sát Tào Bằng một lúc, sau đó hơi nhíu lông mày lại, trầm giọng nói:
-Ngươi là Tào Bằng?
-Đúng vậy.
Tào Bằng có phần nghi hoặc. Hắn không nhận ra người đàn ông trung niên trước mặt, cũng không rõ người đàn ông này tới tìm hắn là có chuyện gì.
Cũng may là Trần Quần thông minh, thấy Tào Bằng ngẩn người thì liên tiếp hỏi:
-Hữu Học, ngươi đã từng gặp qua tam huynh.
Tam huynh? Người đó là tam huynh?Tào Bằng ngược lại càng không hiểu!Nhưng nếu Trần Quần đã nói như vậy, chắc y muốn hắn tiến lên hành lễ:
-Tào Bằng bái kiến tam huynh.
-Nhanh thật!
Trần Quần không nhịn được cười. Người đan ông trung niên cũng vậy.
-Hữu Học à, tam huynh là để ta gọi, ngươi làm sao gọi thế được. Nhưng nếu ngươi gọi Hưu Nhược tam huynh thì cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748255/chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.