Tào Bằng không dại gì mà nói hắn biết nấu ăn. Ở thời đại này, quan niệm quân tử xa nhà bếp đã ăn sâu vào lòng người, coi đó là những chuyện của người hạ đẳng làm. Tào Bằng mặc dù nói không thèm để ý nhưng cũng phải để tâm đến cái nhìn của người khác. Cho dù hắn có lén làm cũng tuyệt đối sẽ không thừa nhận.
Người thanh niên nghe thấy thế hình như thích thú, liền hỏi Tào Bằng cách làm cụ thể tôm, cá tươi như thế nào.
Thật ra, cách hấp cá ở thời hậu thế cũng rất bình thường, cách làm cũng không có gì khó khăn cả, chủ yếu là do cách dùng lửa mà thôi. Có điều, người thanh niên này lại cảm thấy thích thú.
Tào Bằng có thể thấy được người này là một người rất có hứng thú với chuyện ăn uống. Dù sao thì hắn cũng cso người trò chuyện cùng. Tào Bằng hứng khởi, cười hì hì, nói:
-Xem ra tiên sinh cũng là người cùng chí hướng với ta rồi. Thật ra ta nghĩ ăn cái gì cũng phải suy nghĩ một chút mới được. Ví như món trâu và dê này, không nhất định phải xẻo ra quay mới là ngon.
-Không xẻo ra quay thì còn làm thế nào được nữa?
Món này so với những người khác, Tào Bằng lại càng giỏi hơn. Hắn nói:
-Nếu ta ăn thịt trâu, dê, nhất định sẽ chọn thịt dê núi còn tươi. Sau đó, ta sẽ cắt thành miếng mỏng, có thể ăn theo hai cách.
-Ta muốn nghe huynh đài nói.
-Có thể ăn kèm với các gia vị cho thơm. Cũng có thể ăn chín, có điều ăn chín cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748229/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.