Ánh trăng như vẽ xuyên khắp mọi nơi, chiếu qua cả cửa sổ nhà tù vào trong nhà giam.
Mùi hoa đào thơm nức được làn gió nhẹ đưa vào theo, xua tan mùi ẩm ướt trong nhà tù khiến cho người ta thoải mái.
Hai cái cây gỗ dài 20cm to bằng cánh tay làm chấn song cửa sổ. Trên đầu gỗ còn mọc lên mấy cái mầm xanh nhỏ khiến cho người ta nhìn lên có cảm giác thoải mái. Diện tích của gian phòng giam không nhỏ, ước chừng sáu bảy mươi thước vuông. Đây vốn là một căn phòng giam rộng nhưng vì đám người Điển Mãn vào đây nên đám ngục tốt vội vàng chuyển những tù nhân khác sang nơi khác đồng thời quét dọn sạch sẽ để nghênh đón bọn họ. Bên trong căn phòng giam còn đặt bảy, tám cái giường, đống cỏ khổ rải trên nền cũng bị ném ra ngoài.
Bây giờ đang là giữa mùa hạ nên tiết trời rất nóng bức.
Tuy nhiên ở trong căn phòng giam người ta lại có cảm giác mát mẻ.
- Tới khi nào thì Điển Trung Lang mới thả chúng ta ra ngoài?
Hứa Nghi quay khuôn mặt đen xì nhìn Điển Vi. Lớn tới mức này nhưng y chưa bao giờ đặt chân tới những chỗ thế...
Điển Vi gãi đầu nhìn bảy gương mặt non nớt trong căn phòng mà chỉ biết cười khổ.
- Mấy tên nhóc. Có lẽ các ngươi phải ở đây mấy ngày.
- Cái gì?
Điển Vi thở dài:
- Ta mới từ trong phủ Thị Trung đi ra. Tuân thúc phụ của các ngươi có nói, chuyện lần này có chút phức tạp... Hiện tại không chỉ đơn giản là ẩu đả giữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748161/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.