Ngụy Diên nhận ra tên lính đó chính là thành viên của binh lính Nghĩa Dương trước đây. Ngụy Diên sầm mặt xuống, xoay đao chém ngang và lớn tiếng quát:
- Binh lính đã chết. Ngày hôm nay Ngụy Diên không còn là Ngụy văn trường nữa. Người nào cản ta, chính là kẻ địch của Ngụy Diên... Giết! xem tại TrumTruyen.net
Lưỡi đao sắc bén, xe toang áo giáp của đám binh lính, xẻ ngực, mổ bụng.
Nhìn huynh đệ ngày xưa sát cánh bây giờ chết dưới đao của mình, trong lòng Ngụy Diên có chút đau đớn.
Gã ngửa mặt lên trời mà gào thét:
- Ngụy Diên ở đây! Ai dám cản ta.
Ánh đao tản ra vô số tia sáng.
Ngụy Diên ở trong những tia sáng đó giống như một con hổ điên mà cắn xé. Nơi gã đi qua, máu huyết quan quân bay tứ tung. Lưỡi đao xé rách cơ thể, chặt đứt xương cốt...
Tào Bằng và Đặng Tắc từ từ đi ra khỏi rừng cây...
Nét mặt cả hai đều hờ hững, lạnh lùng nhìn chiến trường.
Đặng Tài thúc ngựa lao về phía nhà Tào Cấp.
Y cũng thấy rõ, nhất định là thằng con và con rể của Tào Cấp tới đây cướp người. Chỉ cần nắm được ba người nhà họ Tào trong tay thì có vốn để sống. Phía sau, tiếng Điển Vi gầm rống đinh tai nhức óc. Bên cạnh Ngụy Diên toàn thân đẫm máu, đánh cho đám quan quân bỏ chạy trối chết.
"Cho dù như thế thì Tào Cấp vẫn ở trong tay ta."
Đặng Tài nghiến răng nghiến lợi, lao về phía Tào Cấp. Khi thấy sắp tới gần mục tiêu, nơi khóe mắt chợt phát hiện có một tia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/1748129/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.