Trời đã tối rồi.
Một ngàn tám trăm năm trước, ở trấn Trung Dương không có khả năng sống về đêm. Nơi này không có tửu quán buôn bán suốt đêm, cũng không có thanh lâu đầy tiến oanh ca yến hót. Tất cả mọi người sau một ngày bận rộn liền về nhà nghỉ ngơi...
Trong khu chợ vắng lặng không nhìn thấy bất cứ một người nào trên đường.
Tào Bằng mặc một cái áo màu xám, dựa vào bóng đêm đi men theo bờ tường cao.
Thấy xung quanh không có người, hắn đi tới dưới chân tường, đẩy lớp cỏ khô liền xuất hiện một cái chuồng chó. Có điều, nhìn đống cỏ khô có thể thấy bị bỏ đã nhiều năm. Tào Bằng hít một hơi thật sâu, thấp người chui theo chuồng chó qua tường. Hắn ngồi xổm dưới chân tường, quan sát xung quanh một cách cẩn thận.
Đây là hậu viện của cửa hàng Thành Ký, có hai dãy phòng xá cao thấp.
Một dãy dùng để làm kho còn một dãy thì để ở.
Vào kiếp trước, Tào Bằng từng tiếp xúc với những hạng người như Thành Kỷ nên hắn biết rõ, người như vậy lòng dạ hẹp hòi, có thù tất báo.
Kẻ có tiền để ý tới cái gì?
Đáp án rất đơn giản đó là mặt mũi.
Ban ngày, Vương Mãnh không nể mặt Thành Kỷ, với tính cách của y làm sao có thể nén giận?
Chưa nói tới chuyện này còn liên quan tới Tào nương tử. Chỉ với việc Thành Kỷ cướp đoạt ngọc bội của mẫu thận, Tào Bằng cũng không buông tha cho y dễ dàng.
Hắn còn nhớ trong một cuốn tiểu thuyết có một câu nói: Trong lòng của mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/160945/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.