Thật ra, mười ngày nằm trên giường, Tào Bằng đã nghĩ rất nhiều.
Sâu trong thâm tâm, đối với việc mình sống lại ở thời cổ đại, hắn có chút nuối tiếc. Bị bạn bè bán đứng chẳng khác nào đâm một nhát dao vào lòng khiến cho hắn không được thoải mái. Nhưng không thoải mái thì làm gì được đây? Hắn có muốn quay về cũng không được. Đây là một sự thật không thể thay đổi.
Với đủ chuyện xảy ra ở kiếp trước khiến cho Tào Bằng cảm thấy mệt mỏi.
Đặc biệt là câu nói trước khi Dương Tử nổ súng vẫn còn quanh quẩn trong đầu hắn:" Kiếp sau đừng có sính làm anh hùng!"
Anh hùng?
Nghe thì rất hay nhưng lệ máu sau lưng nào ai biết?
Người ta thường nói, người tốt không có kết quả tốt. Tào Bằng vốn không tin nhưng tới bây giờ hắn đành phải chấp nhận. Trong thời đại kinh tế, ảnh hưởng của phương Tây xâm nhập cùng với cải cách mở ra khiến cho Hoa Hạ phát triển, nhưng làm sao mà không có sa đọa? Tào Bằng không có sức thay đổi, thầm nhỉ chỉ cần bản thân làm tốt. Nhưng cho dù vậy thì vẫn rơi vào cái kết quả thê thảm. Nghĩ lại, Tào Bằng có một chút mất mát và mệt mỏi.
Sống lại vào năm Kiến An thứ nhất, Tào Bằng phải có sự lựa chọn của mình.
Nói một cách chuẩn xác thì năm Kiến An thứ nhất không phải là Tam quốc mà là những năm cuối của Đông Hán, quần hùng tranh giành nhau.
Tào Tháo vừa mới bắt đầu nghênh đón Thiên tử, lệnh chư hầu. Tôn Quyền dường như còn chưa lên ngôi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-tac/160942/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.