Lúc Fuyuki tỉnh dậy trong giấc mơ hỗn độn là lúc mặt trời đã lên cao, Fuyuki mờ mịt ngồi xuống, thấy Jaken và Rin đang ngồi chổm hổm song song với nhau cách đấy không xa, hai người nhìn cô muốn nói gì đó nhưng lại thôi.
Sao lại dùng vẻ mặt đó nhìn cô vậy? Làm cho khuôn mặt mấy trăm năm không hồng bắt đầu đỏ lên.
Quay đầu chớp mắt nhìn Sesshoumaru ở bên cạnh, lại đem mắt nhìn mình từ trên xuống dưới, cái đống lông màu trắng như tuyết này nhìn vô cùng quen mắt, sau đó lại nhìn về phía Sesshoumaru, sửng sốt một lát, cuối cùng cũng đoán được thứ màu trắng trên người là gì — ừ, cô ngủ trong cái đuôi của Sesshoumaru.
Đứng lên vô cùng tự nhiên, phát hiện ba người đều nhìn cô chằm chằm. Fuyuki trầm tư một lát, lại trở lại bên cạnh Sesshoumaru, xoay người, đưa tay vỗ lên lông của Sesshoumaru nói “Cảm ơn vì đã đem cái đuôi của ngươi cho ta mượn làm chăm, bây giờ ta đã phủi sạch đống bụi trên nó, ngươi không cần trừng mắt nhìn ta như vậy”
“Ngươi, ngươi ngươi ngươi…” Jaken giương mắt nhìn ở một bên nói không nên lời, chỉ vào Fuyuki nói.
Sesshoumaru không có vẻ gì đặc biệt, giống như với phản ứng này của Fuyuki đều nằm trong suy đoán trước, lấy từ trong lòng một hòn đá nhỏ đưa cho Fuyuki.
Mảnh nhỏ của ngọc tứ hồn sao? Fuyuki nhìn thứ trong tay mới biết nó là cái quái gì. Mảnh ngọc này đã trở về trạng thái phong ấn, nhìn qua không khác gì mấy hòn đá ngoài đường cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tao-nha-chinh-la-sai/2464282/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.